ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 64

thẩm án. Nay có người làm chứng quả thực tốt quá rồi, chỉ là…”, Công Tôn
tiên sinh nhíu mày, “Hai người có biết hai vị tiền bối Y Tiên, Độc Thánh và
Nhất Chi Mai hiện đang ở đâu không?”

“Cái này…”, Kim Kiền nghẹn lời:

Đại sư phụ và nhị sư phụ trước nay thần long thấy đầu không thấy đuôi,

mà Nhất Chi Mai kia lần này bị hành hạ giày vò quá mức, hiện giờ sợ rằng
đã sớm tìm chỗ nào yên tĩnh mà trốn rồi, hơn nữa ba người họ trước giờ đều
là cao thủ ẩn nấp, trong một chốc sợ rằng khó mà tìm thấy.

Mà thôn dân thôn Du Lâm kia…

“Thôn Du Lâm kia cách Khai Phong một quãng đường khá xa, ra roi

giục ngựa cũng phải mất một ngày một đêm mới đến nơi, nếu hiện tại mới
thông báo với những thôn dân vốn bệnh nặng vừa mới khỏi đến đây làm
chứng… Sợ là không kịp…”, Công Tôn tiên sinh khe khẽ lắc đầu.

Kim Kiền nhất thời trắng bệch mặt, ảo não vô cùng, thầm nghĩ:

Thời cổ đại khoa học kỹ thuật chưa phát triển thật sự bất tiện quá đi, nếu

mà đặt trường hợp vào thời hiện đại, thì điện thoại, phát thanh, ti vi, điện
báo, máy tính chỉ cần tùy tiện chọn một cái trong đó thôi là có thể đối phó
được rồi!

“Kế duy nhất hiện nay…”, Công Tôn tiên sinh chau mày vuốt râu trầm

tư một hồi, đột nhiên quay người đi về phía cửa, “Tại hạ sẽ dùng bồ câu đưa
thư tới huyện thừa nơi đó, để thôn dân thôn Du Lâm ghi lại lời chứng thành
cung trạng, sau đó lại cho bồ câu mang về!”, vừa đi được mấy bước, lại
khựng lại, quay đầu, “Triển hộ vệ và Kim hiệu úy chớ nên lo lắng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.