ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 77

công lao của một mình y, như vậy há chẳng phải là phường vong ân phụ
nghĩa, mặt dày vô sỉ sao?!”

Những lời này vừa dứt, sắc mặt Hoàng Can, Bàng thái sư hơi đen lại,

Hoàng thượng thì như có chút suy nghĩ.

Kim Kiền liếc mắt, ánh mắt nhìn Bạch Ngọc Đường đã thêm vài phần

kính phục:

Không ngờ con chuột bạch này mồm miệng lại khá đến thế!

“Theo lời ngươi nói, nếu hai người bọn hắn tìm được cao nhân luyện chế

giải dược, vì sao không tự mình hộ tống thuốc giải về, ngược lại còn phải
đưa Hoàng chỉ huy sứ mang về cung?”, Bao đại nhân hỏi.

“Đại nhân có biết giải dược kia nếu muốn phát huy công hiệu, thì phải có

người có nội công thâm hậu vận công thúc giục dược tính, bằng không giải
dược cũng chỉ là thứ phế phẩm không?”, Bạch Ngọc Đường hỏi.

Bao đại nhân gật đầu, nhìn Hoàng thượng một cái: “Khi Hoàng chỉ huy

sứ giải độc cho Thái hậu cũng nói như vậy.”

Hoàng thượng khẽ gật đầu.

Bạch Ngọc Đường thần sắc tối sầm lại, tiếp: “Nhưng đại nhân lại không

biết rằng, hơn ba mươi thôn dân một thôn Du Lâm kia thân mang kỳ độc,
độc tính tương đồng với độc của Thái hậu, sớm chiều nguy kịch.”

“Cái gì?!”, Hoàng thượng kinh ngạc.

Bạch Ngọc Đường ôm quyền: “Bao đại nhân, một ngày sau khi giải dược

được luyện chế thành cũng là lúc các thôn dân thôn Du Lâm bị phát độc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.