ĐẾN PHỦ KHAI PHONG LÀM NHÂN VIÊN CÔNG VỤ - Trang 87

“Khởi bẩm Hoàng thượng, Triển Chiêu biết tội!”

Cái gì?!

Kim Kiền kinh hoàng, tâm, can, tỳ, phế, thận đều đồng thời run lên.

Chúng nhân trên công đường cũng đồng thời biến sắc.

Bao đại nhân, Công Tôn tiên sinh kinh hãi khôn cùng, sắc mặt Hoàng

thượng đen sì, Bàng thái sư lại hơi lộ vẻ tiếc nuối, Hoàng Can thì đầu mày
cuối mắt đều là vẻ sung sướng.

Bạch Ngọc Đường gấp giọng kêu lên: “Triển Chiêu, ngươi nói bậy cái gì

thế?!”

Lại thấy Triển Chiêu cung kính hướng Hoàng thượng khấu đầu nói:

“Trong kỳ hạn bảy ngày Triển Chiêu vốn không tìm được Thanh Long
châu, đã phạm vào tội kháng chỉ bất tuân, xin Hoàng thượng giáng tội!”

Những lời này vừa nói ra, Kim Kiền sợ tới mức cơ hồ như sắp ngất đi!

Chuyện, chuyện gì xảy ra?! Tiểu Miêu uống nhầm thuốc hay sao? Vì sao

đột nhiên lại nhận tội?

Cứ cho là nhân chứng ở thôn Du Lâm chắc chắn đã bị người ta diệt khẩu,

cho dù không có tung tích của hai vị sư phụ, dù cho Nhất Chi Mai không
thể lên làm nhân chứng, dù cho Hoàng thượng hôm nay muốn khép tội
chúng ta… dù mọi chuyện đối với chúng ta đều bất lợi, nhưng dựa vào lão
Bao liều mạng kháng cự, ít nhiều gì cũng còn có cơ hội tranh thủ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.