ĐEN TRẮNG - Trang 131

Cầm ly nước đi về phía quầy bar, thấy cậu vẫn quỳ trước bàn, Đường

Dịch cũng không nói gì, ánh mắt đang đánh giá cậu, cảm giác áp bách bất
ngờ thổi quét toàn thân Trình Lạc.

Áp lực vô hình, căng thẳng mà không thể phản kháng, Trình Lạc chỉ

cảm thấy mình không còn chỗ nào để trốn, chỉ là một ánh mắt của Đường
Dịch, nhưng lại thật sự không thể kháng cự, cậu chậm rãi đứng lên.

Đường Dịch ngồi xuống sau bàn làm việc, tư thái bình thản, nâng tay

uống một ngụm nước.

“Tên là gì?”

“Trình, Trình, Trình Lạc……”

“Bao nhiêu tuổi”

“Mười, mười chín……”

“Ở Đường gia chịu ủy khuất?”

“……”

“Cho nên mới muốn phản bội tôi?”

“……”

Anh càng bình tĩnh, Trình Lạc càng hoảng sợ, rốt cục không nhịn

được mà cầu xin tha thứ:“Em không, không có……”

“…… Không có?”

Đường Dịch lên tiếng hỏi lại, khóe môi hơi hơi nhếch lên, nụ cười như

có như không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.