ĐEN TRẮNG - Trang 133

Màn hình máy tính hiện lên một đoạn video, là Khiêm Nhân đang

kiểm tra một chiếc xe.

“Biết chiếc xe này đúng không?”

Trình Lạc trừng lớn mắt, sau đó gật đầu. Nếu không phải bỗng nhiên

bị Đường Dịch bắt về thì tối hôm qua cậu đã ở trên chiếc xe này mà đi đến
sân bay.

Đường Dịch nâng tay, gõ lên màn hình máy tính:“Thấy rõ ràng chứ,

bên dưới ghế ngồi là cái gì.”

Trình Lạc nghi hoặc nhìn lại.

Khi cậu thấy rõ đó là cái gì, trong nháy mắt cả người đã lạnh như

băng.

Đường Dịch chậm rãi nghiêng người, ngữ khí huyễn hoặc:“Đứa trẻ rất

đơn thuần rồi……” Anh khẽ cười,“Quả bom dưới ghế ngồi được điều
khiển bằng các tín hiệu điện thoại di động, chỉ cần cậu nhận điện thoại lập
tức sẽ nổ mạnh……. Cậu bán đứng tôi, đối phương chỉ có thể giết người
diệt khẩu mới không bị tôi tìm ra chứng cớ……. Thật sự là ngay cả đạo lý
đơn giản như vậy mà cũng không hiểu?”

Trình Lạc quỳ hai chân xuống, giọng nói cực kỳ hối hận, cực kỳ hoảng

sợ.

“Dịch thiếu! Dịch thiếu cho em xin một cơ hội nữa! Chỉ cần một cơ

hội thôi! Về sau em sẽ không bao giờ như vậy!……”

Đường Dịch nhìn cậu, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, có chút lạnh

lùng, lại có chút đùa cợt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.