ĐEN TRẮNG - Trang 134

“Tôi thực cẩn thận, hơn nữa dùng người thì không nghi ngờ người.

Cậu ở Đường gia nhiều năm như vậy, tôi chưa từng bạc đãi cậu. Cậu còn
muốn một cơ hội? Có thể, tôi sẽ cho cậu một cơ hội.”

Bỗng nhiên Đường Dịch lấy ra một khẩu Walther P38 [3], loại súng

lục hàng đầu của Đức. Đường Dịch nâng tay, ném khẩu súng ra trước mặt
Trình Lạc, trong mắt vẫn bình tĩnh không hề dao động.

“…… Tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, tôi không muốn động tay,

cậu tự mình giải quyết đi.”

Anh ta muốn mình phải chết.

Hóa ra, lời đồn đãi là đúng, Đường Dịch không bao giờ buông tha cho

người phản bội Đường gia.

Bất luận kẻ nào, khi bị buộc phải đi tới điểm cuối cùng của sự sống,

đều có thể rất nguy hiểm.

Trình Lạc nhìn khẩu súng lục mà Đường Dịch ném ra trước mặt mình,

trong lòng đột nhiên cháy bừng lên một ngọn lửa độc ác.

Trình Lạc đột nhiên cầm lấy khẩu súng trên mặt đất với một tốc độ

nhanh nhất, rồi chậm rãi đứng dậy.

Súng trên tay cậu, nhắm thẳng vào Đường Dịch.

Đường Dịch bật cười.

“…… Cậu muốn giết tôi?”

Toàn thân Trình Lạc run rẩy, không khống chế được kêu to:“Em chỉ

muốn tiếp tục sống! Chỉ cần anh để em đi, em quyết không giết anh!”

Trong khoảnh khắc, nụ cười của Đường Dịch càng đẹp hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.