ĐEN TRẮNG - Trang 164

Cô nhớ tới nửa đêm hôm đó, anh ôm cô ở trên giường, ngón tay thon

dài vuốt ve lưng cô, trên giường rải rác quần áo của anh và cô, cô nhớ rõ
biểu tình khiêu gợi khi anh tiến vào thân thể cô, nhớ tới giọng nói thương
tiếc của anh, anh nói, em thật gầy, ngay sau đó anh cúi người hôn cô, nóng
bỏng như bàn ủi.

Một Đường Dịch ôn nhu, mê hoặc cả trời đất, định ra khúc nhạc dạo

trên cả quãng đường của cuộc đời cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.