ĐEN TRẮNG - Trang 197

Bắt đầu từ ngày họ gặp nhau, anh luôn mua rất nhiều thứ cho cô,

nhưng cũng không thấy cô mang một thứ gì bên mình, hỏi cô thích cái gì,
cô chỉ nói không quan trọng, lâu ngày anh cũng không để ý, dù sao vô luận
là anh mua cho cô cái gì, cô đều tiếp nhận theo ý anh, nhưng không bao giờ
dùng.

Chỉ có khối ngọc thạch này, bắt đầu từ khi anh đưa nó cho cô, cô vẫn

luôn đeo nó, tơ hồng tinh tế, quấn quanh trên cái cổ trắng nõn của cô, như
muốn đi cùng thời gian dài đằng đẵng.

Có ai biết được, khối ngọc thạch này vốn là của anh, mẹ anh đã đeo nó

trên người anh ngay từ khi anh còn nhỏ, rất nhiều năm sau anh gặp được
cô, cô không nghe lời ra khỏi cửa, thiếu chút nữa xảy ra chuyện, anh đem
cô về và đã đoạt lấy đêm đầu tiên của cô, làm cô sốt cao. Anh cũng không
giải thích, mà chỉ đứng trên ban công hút thuốc cả đêm (Ở chương bẻ gãy
cánh đó!). Khi trời dần sáng lên, anh tháo xuống dây tơ hồng gắn khối ngọc
thạch trên cổ mà bao năm nay anh luôn mang bên người, đi vào phòng,
nắm lấy bàn tay cô khi cô đang say ngủ, đem khối ngọc thạch nhỏ màu nâu
sẫm này đặt trong lòng bàn tay cô, làm cho cô nắm chặt. Anh không ôm hy
vọng cô có thể biết, thậm chí anh còn không đánh thức cô, cái gì cũng
không nói, anh liền đứng dậy đi ra ngoài.

Nhưng, trời không phụ lòng anh, cô có thể biết được.

Tuy rằng không biết cô đoán được cái gì, nghĩ đến cái gì, cho tới bây

giờ cô cũng không hỏi qua anh, anh cũng chưa bao giờ để ý, dù sao ngay từ
đầu, anh cũng không ôm hy vọng cô có thể biết.

Mà cô, không để cho anh thất vọng. Anh vẫn nhớ rõ, mỗi ngày khi

thấy cô tắm, dây tơ hồng kia vẫn hiện rõ trên cổ cô, anh yên lặng nhìn cô
thật lâu, cuối cùng chỉ thấy cô khẽ cười với anh, sờ khối ngọc thạch trên cổ,
nói, là anh cho em sao? Em thật thích nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.