ĐEN TRẮNG - Trang 199

Đường cong sạch sẽ, sắc thái mộc mạc, toàn bộ hình ảnh đều hiện ra

một hơi thở trong suốt bình thản. Đường Dịch không nhịn được nghĩ đến
bộ dáng khi cô vẽ, anh biết cô thích vẽ vào một đêm dài yên tĩnh, dưới ánh
đèn bàn màu da cam nhu hòa, cô ngồi trước bàn vẽ, trong tay cầm một cây
bút chì gỗ đơn giản nhất, toàn bộ không gian chỉ có tiếng than chì lướt trên
mặt giấy.

Bức vẽ đầu tiên của cô là một lần gặp nhau.

Không phải lần đầu gặp nhau dưới bầu trời đêm đầy sao, mà là một

buổi sáng, cô tỉnh dậy sau một giấc ngủ, cảnh tượng đầu tiên nhìn thấy là
anh: Anh ngồi đối diện cô, nghiền ngẫm nhìn cô.

“Khi em mới biết anh, vẫn có ý muốn đi tìm một loại phương thức, có

thể nhìn thấu con người thật sự của anh, sau đó em lại phát hiện, điều này
quá khó khăn, cho nên em không tiếp tục nữa, em buông tha nó ……”

Căn bản không có cách nào có thể miêu tả rung động mà anh mang

đến cho cô, cô vừa nhớ rõ ràng vừa nhận thức toàn bộ con người anh, mỗi
một chi tiết, mỗi một cử chỉ, tất cả đều khắc sâu trong trí nhớ của cô, vĩnh
viễn không phai mờ, tuy nhiên, cô vẫn không hiểu anh.

“Đường Dịch,” Cô xoa lên khuôn mặt đẹp của anh:“Em thật có lỗi.”

Anh khẽ cười.

“Em thật có lỗi cái gì?”

“Em thật có lỗi, bắt đầu từ ngày quyết định gả cho anh, làm vợ của

anh, em vẫn không từ bỏ, đi giải đáp còn người anh.”

……

Cô nên sớm hiểu được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.