ĐEN TRẮNG - Trang 211

Kỉ Dĩ Ninh không trả lời ngay.

“Trong [ Hồng Lâu Mộng ] có giảng, nếu ai bẩm thụ khí ấy mà sinh

ra, dù trai hay gái, trên không làm được bậc chân nhân quân tử, mà dưới
cũng không làm nổi hạng đại hung đại ác. Đem hạng người đó đặt vào
trong ngàn vạn người, thì khí thông minh tuấn tú sẽ ở trên ngàn vạn người,
mà cái lối bướng bỉnh càn rỡ cũng lại ở dưới ngàn vạn người. Nếu sinh vào
nhà công hầu phú quý, thì là hạng người tình si tình chủng; sinh vào nhà thi
thư thanh bạch thì là dật sĩ cao nhân; dù có sinh vào những nhà hèn hạ thì
cũng là đào kép danh tiếng, chứ không đến nỗi làm tôi đòi cam chịu sai
khiến.”

(Tác giả trích từ Hồng Lâu Mộng, đoạn trên lấy từ bản dịch ở

vnthuquan.)

Cô cười, nói:“Ý tứ Tào tiên sinh là, một sinh mệnh linh động, vô luận

ở nơi nào, đều đã phấn khích vạn phần. Mà anh, Đường Kính, Tô Tiểu
Miêu, có chỗ nào không phải là một sinh mệnh như vậy……. Chỉ có em là
không phải.” (Tào tiên sinh là Tào Tuyết Cần, tác giả của Hồng Lâu Mộng)

Đường Dịch ôm chặt lấy cô, thản nhiên hỏi lại:“…… Ồ?”

“Em không phải,” Cô thành khẩn nói cho anh:“Em hiểu rõ mình, hiểu

rõ ràng mình là người thế nào. Với những người như em, làm bạn thì không
khó, nhưng nếu ở cùng em cả đời, có thể không phải là một chuyện hạnh
phúc.”

Đường Dịch nhìn cô, ánh mắt có điểm phức tạp, thâm thúy nhìn không

tới một tia ánh sáng.

Cô thản nhiên kể cho anh nghe một chuyện cũ:“Nhớ rõ năm đó, sau

khi bố em gặp chuyện không may, bỏ lại em và mẹ mà đi, hai mẹ con em
đem hồi môn năm trăm ngàn đi trả nợ, kết quả có một chú vào buổi tối
trước ngày hôm đó đến vay tiền mẹ con em, chú ấy bị bố làm liên lụy, nợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.