ĐEN TRẮNG - Trang 272

Kỉ Dĩ Ninh không nhịn được hơi đỏ mặt, “Không phải. . .”

Đoán là cô không biết nói dối, Đường Dịch lại không ở đây, nên tất cả

mọi người dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn cô, dùng ánh mắt tiến hành
một cuộc tra hỏi cô.

Sự thật chứng minh ánh mắt quần chúng quả nhiên rất sáng suốt, dưới

sự tấn công của đội du kích người này một câu người kia một câu đó, Kỉ Dĩ
Ninh chỉ có thể gật đầu một cái thừa nhận: “Có một chút. . .”

Nghe vậy, mọi người đồng loạt bật lên tiếng cười thiện ý.

Ô. . .

Đường Dịch không ở đây, cô đã bị biến thành đối tượng giải trí cho

người khác. . .

“Ai dà Dĩ Ninh không cần ngại đâu.” Lão quản gia cười tủm tỉm nhìn

cô: “Vợ chồng phải như vậy mới đúng mà, cô ngàn vạn lần không được học
theo Tô tiểu thư nhà Kính thiếu gia nhé, có thể ra ngoài một hai tháng cũng
không về nhà, khiến cho Kính thiếu gia tâm hỏa tràn đầy đến độ đau cả
răng. . .” (Tiểu Dương: nghiến răng nhiều nên đau??? ^^)

Giải trí thì giải trí thôi, đối với Kỉ Dĩ Ninh, mọi người lớn nhỏ ở

Đường gia này đều che chở cho cô. Sáng sớm hôm nay, Kỉ Dĩ Ninh nói
muốn làm điểm tâm, vì vậy tất cả mọi người đều nhất trí giúp cô một tay.

Điểm tâm này không phải làm cho Đường Dịch, cũng không phải làm

cho Đường Kính và Tô Tiểu Miêu, mà là cho Thiệu Kì Hiên.

Khi Đường Dịch bị thương phải nằm viện, Kỉ Dĩ Ninh mỗi ngày đều

làm điểm tâm cho anh, đây chỉ là một hành động nhỏ do cô cảm thấy có tội,
vốn chỉ muốn hấp dẫn Đường Dịch, nhưng không ngờ món điểm tâm tinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.