ĐEN TRẮNG - Trang 372

[1] Thất thủ vô sách: bó tay không biện pháp, không biết phải làm sao.

Sau đó, anh tìm rất nhiều chuyên gia ở Trung Quốc và nước nước

ngoài xem bệnh cho cô, điều dưỡng bằng phương pháp cổ truyền, mỗi ngày
đều nhớ rõ bảo người đun thuốc cho cô, anh không nói nhiều, ngay cả khi
muốn cô uống thuốc cũng vậy.

Kỉ Dĩ Ninh đã từng thấy lúc Tiểu Miêu bị bệnh, bộ dáng Đường Kính

lừa cô uống thuốc, liên tục dỗ dành cô, uống một thìa lại được ăn mười
thanh chocolate, tiếp tục uống một thìa nữa sẽ kể chuyện cũ cho cô nghe,
Tiểu Miêu cũng không muốn nghe truyện cổ tích, cô có khẩu vị mạnh mẽ,
ví dụ như muốn nghe kể chuyện trong chiến tranh kháng Nhật, đảng ta đã
làm thế nào khiến cho quân Nhật Bản kia phải vắt chân lên cổ mà chạy trốn
…… Đường Kính rất kiên nhẫn, liền kể cho cô tình hình tham nhũng từ
cuối đời nhà Thanh, cứ nói mãi đến khi quân ta thành công giải phóng toàn
Trung Quốc, lúc đó mới lừa được Tiểu Miêu uống xong một bát thuốc.[
Đường Kính của chúng ta thật sự là...... Rất dễ lừa ......

囧 ] [2]

[2] Chữ

囧: ban đầu có nghĩa là sáng ngời, tươi sáng. Nhưng bắt đầu

từ năm 2008 nó đã trở thành một biểu tượng phổ biến trên mạng Trung
Quốc, được sử dụng với nghĩa là: chán nản, buồn, bất lực.

Nhưng Đường Dịch sẽ không như thế, anh ngồi ở mép giường bón cho

cô từng thìa một, anh chưa bao giờ nói một lời dỗ dành cô, cho tới khi cô
uống xong anh sẽ nâng tay lau đi giọt thuốc bên khóe môi cô, anh luôn
chăm sóc cô như vậy, toàn thân đều nói lên, nhưng không bao giờ nói ra
lời.

Có lẽ là vì bộ dáng đó của anh, đã dần dần khiến cô động tâm.

Thật sự, trên thế giới này, có ai giống như Đường Dịch, đối tốt với cô

được như thế đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.