ĐEN TRẮNG - Trang 503

Thế giới này phồn thịnh hoang vắng, tình yêu giấu đầu hở đuôi, anh

chỉ cảm thấy trong tim mình có một góc dịu dàng, một đám lửa nhỏ, cháy
mờ nhạt, có chút đau đớn, lại dịu dàng, chính vì cô tồn tại.

Anh muốn tình cảm có thể đốt lên được, anh đã gặp được cô, không

muốn phóng túng tình cảm thương hại cô, nhưng chạy chốn tới chân trời
góc bể thì thương tiếc đó vẫn đi theo anh, anh có tránh cũng không thoát,
vậy phải làm sao bây giờ.

May mắn, may mắn tất cả những gì thuộc về cô, đã làm anh thấy cô

đáng giá, cô rất đáng giá.

Cô không ồn ào, không náo loạn, cô chấp nhận số phận, chấp nhận

anh. Đã từng giãy giụa, phát hiện được mình thật sự thích anh, cô liền thừa
nhận, không khinh người, lại càng không lừa mình dối người. Cô không hề
nản lòng thậm chí còn chấp nhận anh, cô chỉ dùng tâm để đợi anh.

“Đường Dịch, chúng ta……”

Cô luôn thích nói với anh như vậy, khi cô nói ra hai chữ đó, chúng ta,

anh liền thấy tất cả đều đáng giá, từ nay về sau anh không còn là một người
cô đơn một mình nữa.

Cô đặt anh và mình vào cùng một chỗ, hai chữ vợ chồng, cô không lấy

ra để vui đùa.

Cho dù bị anh cường ngạnh không phân rõ phải trái đoạt đi đêm đầu

tiên của mình, khi đang đau đớn vạn phần cả thể xác lẫn tình thần đó, cô
vẫn giữ lại một phần tin tưởng cuối cùng dành cho anh.

Sau khi bị anh cướp đi đêm đầu tiên, cô đã khóc, không biết trong

tương lai ở cùng anh sẽ như thế nào đây. Cuối cùng khóc mệt mỏi rồi ngủ
đi, nằm trên bàn ở phòng ngủ. Khi anh trở về, chỉ nhìn thấy tay cô đang giữ
trang sách, cầm lên nhìn, mới biết được đó là [ Phúc Âm Matthew].

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.