ĐEN TRẮNG - Trang 502

lòng anh sụp xuống, hoàn toàn sụp đổ tạo ra một khe hở cho một người,
hoàn toàn có thể đưa cô tiến vào.

Từ đó, lòng anh đã định, dịch hướng về phía Dĩ Ninh.

Vào lúc chạng vạng ngày hôm đó, anh đã cứu cô về, Đường Kính biết

chuyện và chạy tới, thấy Thiệu Kì Hiên đang băng bó vết bỏng cho anh,
Đường Kính không nhịn được liền hét lên: Anh điên rồi sao?! Giết nhiều
người như vậy, đưa một cô gái không quen biết vào đám cháy, sau đó anh
lại bế cô ấy đi ra, đầu óc anh đang nghĩ cái gì thế hả?! Không sợ hai người
đều bị chết cháy trong đó hay sao?!

Anh nở nụ cười như không có chuyện gì, nói: Anh có kinh nghiệm,

vào lúc đó mà không để cô ấy đi vào, thì cô ấy sẽ hối hận cả đời.

Tựa như anh, trước đây muốn vọt vào biển lửa để cứu mẹ, lại bị tất cả

cấp dưới của Đường gia cản lại, từng bước từng bước đều giữ chặt anh, nói,
Dịch thiếu, rất nguy hiểm, chúng tôi tuyệt đối không cho thiếu gia vào.

Từ đó về sau anh đã thương tiếc cả đời.

Sắc mặt Đường Kính thay đổi, nhắc nhở anh: Cô ấy chỉ là một cô gái

xa lạ, anh cũng không biết cô ấy.

Sau đó thì sao? Anh hỏi.

Đường Kính giật giật môi: Sau đó, anh cũng đã bắt đầu dung túng cô

ấy……

Anh bất ngờ nở nụ cười.

Kết thúc.

Anh đã cứu giúp và mỉm cười, anh nghĩ Đường Kính nói đúng, anh đã

bắt đầu dung túng cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.