ĐEN TRẮNG - Trang 527

Xung quanh bỗng chốc yên tĩnh……

Đường Thiên Tứ……

Đường Dịch bỗng cảm thấy toàn bộ linh hồn của mình từ đầu tới đuôi

đều bị sấm đánh một lần. Kỉ Dĩ Ninh, phong cách văn nghệ của em đâu rồi?
Kiến thức triết học của em đâu hả? Phong cách nông dân này thật sự không
thích hợp với em đâu nhé……

Chưa được như ý muốn, Kỉ Dĩ Ninh lại nước mắt lưng tròng nhìn anh

truy vấn:“Được không? Hả? Có được không?”

“……”

Cô vừa trải qua đau đớn, khó sinh, bây giờ Đường Dịch thực sự không

dám kích thích cô nữa.

Bạn Đường Thần Duệ ra tay đúng lúc cứu nguy, tích cực khen

ngợi:“Tên rất hay! Dĩ Ninh nói rất đúng! Tên này quả thật nhân trung long
phượng!” (Nhân trung long phượng: rồng, phượng trong loài người, ý
muốn nói là hơn người.)

Biến!

Chính anh cũng họ Đường đó! Tên hay như vậy sao không giữ lại cho

con anh đi?!

Đường Dịch thực sự không thể tiếp nhận được cái tên cổ lỗ của thế kỷ

trước như thế, vừa nghĩ đến tiểu thiếu gia của Đường gia tên là Đường
Thiên Tứ, khóe miệng Đường Dịch lại run rẩy xúc động.

Cuối cùng vẫn phải trấn an cô:“Đặt tên cũng cần hiểu biết nhiều, phải

tìm một chuyện gia đến xem mới được, chúng ta không vội nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.