ĐEN TRẮNG - Trang 7

Đường gia chắc chắn chiếm tới bảy phần. Thế lực khổng lồ như vậy, đương
nhiên sát khí cũng không nhỏ.

Nhưng bệnh nhân hôm nay thực đặc biệt, không phải một cấp dưới

đắc lực của Đường gia, mà là một cô gái yếu đuối không hề có lực uy hiếp.

Cô không đặc biệt xinh đẹp, hơn nữa lại đứng cạnh người đàn ông tư

sắc yêu diễm như vậy, nên cô càng mang vẻ bình thản vô kì.

Nhưng, lại không thể dùng từ bình thường để hình dung.

Thiệu Kì Hiên nhìn bệnh nhân trên giường, nhìn khuôn mặt thanh tú

của cô, không biết vì sao, trong lòng lại cảm thấy thật bình thản yên tĩnh,
giống như nơi nào có cô, nơi đó có thể tách biệt khỏi thế giới.

Mũi kim bén nhọn đâm vào tĩnh mạch tay phải, kỹ thuật cẩn thận làm

trong ống tiêm nhỏ dài lập tức trào ra giọt máu đỏ tươi, cảm giác đau đớn
bỗng nhiên ập đến làm người đang hôn mê trên giường tỉnh táo ba phần.

Hoàn toàn khác với chồng cô, cô không hề mang lại cảm giác uy hiếp

cho người khác, ngay cả ánh mắt đơn giản cũng có thể làm người ta bình
tĩnh, làm cho tâm tư người ta yên lặng như nước.

“Bác sĩ Thiệu……?”

“Đúng, là tôi.” Thiệu Kì Hiên nở nụ cười trấn an, vuốt ve trán của cô

một chút:“Cô bị sốt, nhưng không có việc gì, ít nhất cô cũng phải tin tôi
chứ?”

Cô nở nụ cười, tươi cười tuy vẫn còn mỏi mệt không chịu nổi, lại

không hề lộ ra một tia ấm ức.

“Cảm ơn anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.