ĐEN TRẮNG - Trang 9

“Uy hiếp.” Khiêm Nhân thản nhiên nói,“Trên đường có một thế lực

nhỏ không vừa mắt Đường gia, có ý đồ xuống tay với thiếu phu nhân, kết
quả còn không thành công đã bị Dịch thiếu bắn cho một đạn vào đầu.”

“Ah……” Bác sĩ Thiệu theo chủ nghĩa hòa bình phát ra một tiếng kêu

không rõ cảm xúc.

Dừng một chút, Khiêm Nhân tiếp tục nói: “Vấn đề là ngày hôm qua

Dịch thiếu vừa nhắc nhở thiếu phu nhân, không cần tùy tiện ra khỏi nhà,
đáng tiếc là cô ấy không nghe được bao nhiêu……” Khiêm Nhân thực bức
xúc: “Cô ấy biết Dịch thiếu chưa được bao lâu, hoàn toàn không hiểu anh
ấy, thấy bộ dáng anh nói chuyện luôn âm âm nhu nhu như vậy, cô ấy chắc
cũng không cho là thật, hoàn toàn không biết Dịch thiếu mà tức giận thì bộ
dáng……”

“Không thể trách cô ấy đâu.” Kì Hiên tràn đầy đồng cảm mà tỏ vẻ

đồng tình:“Cái loại người biến thái như Đường Dịch, cho dù là chúng ta
cũng không hiểu nổi trong lòng anh ta suy nghĩ cái gì.”

“Tôi mới là người đau đầu nhất.” Khiêm Nhân nâng tay lên, quơ quơ

văn kiện trong tay:“Còn có rất nhiều văn kiện muốn đưa cho anh ấy xem,
nhưng bây giờ ai mà dám đến gần chứ……”

Kì Hiên ‘Ừm’ một tiếng, nửa ngày sau vẫn thấy Khiêm Nhân đang

nhìn mình với bộ mặt chờ mong, không chịu nổi trước mắt biến
đen:“Không phải anh muốn tôi đi đấy chứ?”

“Bác sĩ Thiệu,” Khiêm Nhân đem văn kiện dúi cho anh, cười không có

ý tốt:“Cứu mạng là thiên chức của bác sĩ.”

Kì Hiên không nói gì, có được nghề nghiệp bị người khác bắt nạt như

thế này thật khó chịu.

**** **** ****

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.