ĐẸP VÀ BUỒN - Trang 115

chã rơi xuống. Đất vừa mưa còn ẩm, và ông nghe ngón chân ông ướt sũng
trong ủng. Ông nhìn những lá cành bao bọc quanh ông, ngột ngạt trong
mầu lục non của thảo mộc.
Ông nghĩ chỉ có một cách giữ thằng Taichiro khỏi mê Keiko, là cho nó biết
ông đã ngủ với cô gái ở Enoshima. Bằng không, ông có thể đánh điện nhờ
Otoko...
Oki vội vã về nhà tìm con trai.
Vợ ông cho hay:
«Nó đi Tokyo rồi.»
«Sớm vậy sao? Nhưng chiều nay nó phải lấy chuyến bay đi Kyoto mà. Nó
sẽ ghé nhà trước khi ra phi trường chứ?»
«Không... Về nhà thì ngược đường. Nó bảo nó sẽ ghé lại viện lấy ít tài liệu
để mang theo.»
«Anh ngạc nhiên.»
«Chuyện gì vậy anh? Anh có sao không?»
Tránh mắt vợ, Oki vào thẳng phòng văn. Ông đã không kịp gặp con trai,
cũng như quá trễ để dặn dò Otoko...
*
Taichiro lấy chuyến bay sáu giờ đi Kyoto. Keiko ra phi trường đón. Anh
lúng túng chào hỏi cô gái:
«Tôi không ngờ cô lại ra đón. Cô cẩn thận quá.»
«Anh không biết ơn em sao?»
«Biết ơn chứ. Nhưng mất công cô quá.»
Mắt người con trai sáng lên, cô gái làm bộ thẹn thùng cúi đầu. Vụng về,
Taichiro hỏi:
«Cô tới từ Kyoto?»
«Dạ, từ Kyoto. Nhà em ở Kyoto mà. Không từ Kyoto tới thì còn từ đâu tới
hả anh?»
Anh cười ngượng, nhìn xuống, mắt gặp chiếc thắt lưng của cô gái.
«Cô đẹp rạng rỡ. Thật là hân hạnh cho tôi được cô ra đón.»
«Anh khen áo em đẹp đấy à?»
«Đúng, áo cô, thắt lưng cô, và cả...»

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.