ĐẸP VÀ BUỒN - Trang 140

Anh toan kéo Keiko vào lòng nhưng phải vội vịn vào lan can gỗ. Cô gái
dựa hẳn vào anh làm anh mất thăng bằng.
Tiếng chó con sủa vang lại từ bờ sông phía dưới. Người đàn bà trong xóm
dẫn chó đi chơi, tình cờ gặp con chó lớn của người đàn ông hình như làm
bếp cho một tiệm ăn gần đấy. Con chó lớn làm ngơ, nhưng người đàn bà
cũng vội cúi xuống bế chó của mình lên. Con chó con bây giờ lại quay đầu
lên sân thượng nhìn Keiko và Taichiro mà sủa.
Người đàn bà ngẩng lên cười với hai người.
Keiko nép vào Taichiro. Cô nói:
«Em ghét chó kinh khủng. Họ bảo sáng dậy ra đường bị chó sủa là cả ngày
xui xẻo.»
Người đàn bà ôm chó đã đi xa rồi mà Keiko vẫn nép sát vào Taichiro.
Cô hỏi:
«Taichiro, anh có hạnh phúc với em không?»
«Tất nhiên là có.»
«Em không biết anh có hạnh phúc bằng em không nhỉ? Em chắc không
bằng đâu... Thật đấy.»
Anh nghĩ Keiko tràn trề nữ tính. Hơi thở cô gái mát rượi và thơm ngát phả
vào cổ anh. Cô gái níu sát, và anh nghe hơi ấm từ da thịt cô. Bây giờ Keiko
như đã thuộc về anh, không còn gì là riêng tư bí mật.
Cô gái nói:
«Anh không thể tưởng tượng được em muốn gặp anh chừng nào. Em nghĩ
nếu em không trở lại nhà anh thì không bao giờ chúng mình gặp nhau. Kể
cũng kỳ lạ là chúng mình được ở bên nhau như thế này.»
«Kỳ lạ thật.»
«Em muốn nói là em cảm thấy anh và em như từ bao giờ vẫn ở bên nhau.
Từ ngày gặp gỡ lần đầu, em luôn luôn nhớ anh. Nhưng anh thì chắc quên
em tức thì, phải không? Cho đến hôm nay chỉ vì anh tình cờ có việc đi
Kyoto.»
«Anh ngạc nhiên là em còn nói với anh như vậy.»
«Vậy sao? Thế là anh thỉnh thoảng có nhớ em?»
«Nhưng nhớ em không phải là toàn chuyện vui để nhớ. Có cái đau trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.