ĐẸP VÀ BUỒN - Trang 144

văn học liên quan đến vùng Saga này. Đằng sau triền đồi Ogura thoai thoải,
anh thấy núi Arashi hùng vĩ. Với Keiko bên anh, quá khứ lại càng như sống
lại. Quả thật anh đã tới cố đô. Phải chăng khung cảnh nên thơ làm cho cô
gái mềm dịu đi. Anh ngắm Keiko. Cô gái hỏi:
«Sao anh nhìn em sừng sững như vậy?»
Cô đưa tay ra che mắt anh. Anh cũng lấy tay bịt mắt cô gái.
Anh nói:
«Thật là bất ngờ được sống cùng em trong cảnh này... Anh không còn biết
anh là ai.»
«Em cũng vậy.»
Keiko vừa nói vừa bấm vào ngón tay mình. Cô nói tiếp:
«Và em cũng không còn biết ai đang ở bên em nữa.»
Bóng nắng đổ xuống con lộ từ cổng dẫn đến chánh điện. Hai bên lối đi,
tùng đỏ mọc xen lẫn với phong. Yên lặng bao trùm đến từng chiếc lá. Bóng
cây theo nhịp bước, khi ẩn khi hiện trên mặt, trên áo Keiko. Thỉnh thoảng
có cành phong thấp khẽ chạm vào mái tóc cô gái.
Cuối con lộ là mấy bực đá dẫn lên bức tường đất có lợp mái. Hai người
nghe tiếng nước róc rách đâu đây. Leo nốt những bực cuối, họ rẽ trái theo
bức tường tới gần chiếc cổng nhỏ, thấy một dòng suối từ khe đá chẩy ra.
Taichiro dừng bước bên cô gái:
«Một ngôi đền nổi tiếng thế này mà khách vãn cảnh quá ít. Cảnh hôm nay
vắng vẻ như bỏ hoang.»
Bên ngọn đồi Ogura, chánh điện lợp mái đồng đứng trang nghiêm và trầm
tĩnh.
Taichiro lại nói:
«Em để ý cây sồi già rỗng ruột này. Cây được coi như nổi tiếng nhất trong
cả vùng. Từ gốc đến ngọn là những cành cong queo, u bướu vì năm tháng.
Nhưng toàn thể cây phủ kín chồi non, đầy lá xanh căng nhựa sống...
«Anh vẫn thích cây. Đã bao nhiêu năm mà bao giờ thấy cây, anh cũng thú
vị.»
Taichiro chỉ nói về cây mà không chú ý đến ngôi đền. Ngang qua đền
Thánh Nữ, anh nhìn lên những bực đá cao và hỏi cô gái:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.