ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 13

Quá khứ mà cô cùng anh trải qua, dường như chưa bao giờ phai màu

cả.

Ngày đầu tiên chính thức yêu đương, Chu Tự Hằng khó có dịp mặc

đồng phục học sinh, đứng cạnh cái xe đạp nói với cô: “Cô gái à, mắt nhìn
người của em được đấy!”

Khi đó hắn vẫn còn rất ngây ngô, bờ vai chưa đủ rộng, chỉ có kĩ thuật

huýt sáo là thuần thục.

Tốt nghiệp cấp ba, Chu Tự Hằng trở thành học sinh có thành tích tiến

bộ nhất, lúc bước lên sân khấu, trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt bên dưới, hắn
vẫn tự ý huýt sáo theo ý mình, nói: “Cô bạn họ Minh à, không thể không
nói một câu, mắt nhìn người của cậu, đúng là quá con mẹ nó được luôn!”

Hồi đó là khoảng thời gian tùy hứng nhất của hắn, lúc nào muốn biểu

lộ cảm xúc là sẽ chẳng kiêng kị gì hết.

Ngày kết hôn, hắn mặc âu phục, dịu dàng đeo nhẫn cho cô, trước mặt

khách khứa, hắn hung hăng hôn một cái lên tay cô dâu, khó nén nỗi vui
sướng hô lên: “Cô gái, mắt nhìn người của em được đấy!”

Sau này khi đã trưởng thành, phải gánh vác trên vai nhiều trọng trách,

nhưng chỉ một tiếng huýt sáo thôi cũng có thể dễ dàng kéo hắn trở lại thời
thanh xuân.

Ngày con trai ra đời, Minh Nguyệt thấy chồng chảy nước mắt, không

biết là đang khóc hay đang cười, râu ria xồm xoàm ôm cô nói: “Cô gái, em
nhìn đi, mắt nhìn người của em quá được, lại sinh ra một đứa con trai đẹp y
như bố nó vậy.”

Dường như hắn đã ngay lập tức nghĩ được tên cho con.

Con của vợ chồng hắn gọi là Chu Ngộ. (Ngộ nghĩa là gặp gỡ)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.