ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 194

Giọng củahắnkhản đặc, gần nhưnóikhôngthành lời, chínhhắncũng cảm

thấy ngạc nhiên, đành cười trừ với Minh Nguyệt.

Minh Nguyệt thấy mắthắnđầy những tia máu, đỏ rực như ác quỷ,

quầng thâm mắt rất đậm, lúc hút thuốc nhìnkhôngcó phong thái như mọi
ngày nữa.

“Con chào chú Chu.” Minh Nguyệtnóinăng rấtnhẹnhàng giống y

nhưcôgiúp việc,côbékhôngnghĩ ra được vì sao Chu Xung lại trở nên như
vậy, chỉ đưa bánh ra rồi hỏi: “Chú Chu có muốn ănmộtcáikhôngạ?”

“Con tặng choanhTử Hằng đấy à?” Chu Xungnói,khôngđợi Minh

Nguyệt trả lời,hắnđãvội vàng dập thuốc, lau tay vào áo, cẩn thận cầm lấy
hộp bánh, “Để chú đưa choanh.”

Hai tay Minh Nguyệt trống rỗng, thấy Chu Xung nhanh chóng chạy

lên nhà, đứng ở tầng hai, động tác chậm lại, giống nhưmộtngườiđangbị lạc
đường, do dựmộtlúc lâu mới dám gõ cửa phòng Chu Tự Hằng.

Chu Xung chỉ mới gõmộtcái thôi, bên trong phòngđãtruyền đến tiếng

đồ vật rơi xuống đất, kèm theo đó là tiếng quát của Chu Tự Hằng: “điđi!”

Tiếng động quá lớn khiến cho Minh Nguyệt run sợ,côgiúp việcthìtrốn

trong bếpkhôngdám ló đầu ra nhìn.

Chu Xung bị Chu Tự Hằng quát nhưng cũngkhôngtức giận,hắnkhẽ

khom lưngnói: “Tiểu Nguyệt Lượng có chút quà mang đến tặng con, bố…
bố để ở trước cửa phòng con nhé, đượckhông?”

Trong phòng yên lặng vài giây, lúc Chu Xung cònđangcho

làsẽkhôngđợi được đáp ánthìChu Tự Hằng đáp: “Được.”

Chỉmộttừ ngắn ngủn như vậy nhưng cũng đủ làm Chu Xung vui vẻ nở

nụ cười,hắnkhom lưng, cẩn thận đặt hộp bánh trước cửa rồi rờiđi, vì để Chu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.