ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 303

Khi đó con trai mới chỉ cao đến ngựchắn, thế mà giờđãcao đến

taihắnrồi.

Chu Xung hít sâumộthơi, đưa tay sờ vào túi áo muốn lấy thuốc, nhưng

ngay lúc vừa rút rathìhắnđãdừng lại ngay, cuối cùng lại cất lại vào túi.

Bên trong phòng bỗng trở nên yên lặng, Chu Tự Hằng lúc này vô cùng

mất tự nhiên.

Hôm nay cậu lại để lộ tâm tình của mình trước mặt Chu Xung, cậu cắn

môi, vẫnkhôngthể ngừng mỉm cười, lấymộtchai sữa tươi trong ngăn kéo
bàn học, cắm ống hút vào hút, nhưng vì nghĩ đến chai sữa vừa đưa cho
Minh Nguyệt, cậu lạikhôngkhỏi bật cười, hậu quả là bị sặc sữa.

Chu Xung đưa khăn giấy cho con, vừa dọn dẹp đống hỗn độntrênbàn

vừanói: “Con trai ngốc của bố.”

Chu Tự Hằng đỏ mặt vì lời trêu chọc của Chu Xung, tức giận nhìn bố

chằm chằm.

Chu Xung cười lớn, tiếng cười sang sảng truyền ra ngoài cửa sổ.

Chu Tự Hằng vốn thường tỏ ra người lớn, thái độ và giọngnóiđều cực

kỳ già dặn, nhưng giờ phút này khi ở trước mặt Chu Xung, cậu lại
thểhiệnra tính tình củamộtcậu bé 14 tuổi bình thường.

Cậu vẫn còn rất ngây ngô, vẫn chỉ làmộtđứa trẻ,khôngbiết gì về

chuyện tình cảm nam nữ, cũngkhôngdámnóimộtcâuanhthích em vớicôbé
hàng xóm mà mìnhđãyêumến suốt bao năm qua.

“Đừng cười nữa!” Chu Tự Hằng thẹn quá hóa giận.

“Được được, bốkhôngcười nữa.” Chu Xungnóiđược làm được, nhưng

nét mặt vẫnhiệnrõý cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.