ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 331

Chu Tự Hằng nhắm mắt theo đuôi, nhìn bóng lưng và mái tóc dài

củacôbé từ phía sau, vóc người cậu cao lớn,mộtbước bằng hai ba bước của
Minh Nguyệt rồi, nhưng cậu lạikhôngvội vã đuổi theo, chỉ chậm chạpđitheo
sau.

Phía chân trời bỗng có mây đen kéo tới, che lấp ánh mặt trời, nhiệt độ

nóng bức thoáng chốc dịu lại, Minh Nguyệt ý thức được là trời sắp mưa rồi.

côbé quay đầu muốn nhắc nhở Chu Tự Hằngmộttiếng, nhưng vừa mới

quay lạithìđãlập tức hoảng hốtkhôngnóinên lời.

Chu Tự Hằng lấy tờ giấy ghi nhớ thời gian trong túi quần ra, hướng về

phía ánh nắng để xem, nhìnmộtlúc rồi mỉm cười, sau đó đưa tờ giấy lên
môi rồi hôn “Chụt chụt” mấy cái liền, lại hớn hở gấp cẩn thận, vừa huýt sáo
vừa đút lại vào túi quần.

Cái người này…

thậtđúng làkhôngbiết xấu hổ mà!

Minh Nguyệt bị hành động của cậu làm cho xấu hổkhôngchịu nổi!

côbé chạy nhanh đến bãi đỗ xe, cầm chìa khóa mở khóa xe đạp Chu

Tự Hằng.

Giang Namđangvào mùa mưa, thời tiết thay đổi rất nhanh, vừa mới

đóđãmưa to tầm tã, tiếng sấm ầm ầmkhôngdứt, gió thổi rất mạnh.

“khôngđixe đạp nữa.” Chu Tự Hằng đè taycôbé lại, “Emsẽbị ướt đấy.”

Minh Nguyệt chỉ mang cómộtcái ô che nắng, kích thướckhôngnhỏ,

cũng có thể che mưa, nhưng ngồi xe đạpthìkhôngtiện, nước mưa từ bốn
phía chảy xuốngsẽlàm ướt hết quần áo, với lại cơ thể củacôbé lạiđangkhó
chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.