ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 359

Cậu vò đầu bứt tai, cũngkhôngthèm để ý máuđãdính lên tóc, lúc này

cậuthậtsựmuốn khóc, nhưng vẫn kìm nén lại, dùngsựtức giận để che
giấuđisựbối rối, quát lên: “Sao emkhôngnóilời nào?khôngđồng ýthìthôi!
Con mẹ nó, rốt cuộc emđanglàm cái gì thế hả!!!”

Minh Nguyệt rụt rè đáp: “Emđanggật đầu.”

Chu Tự Hằng ngơ ngẩn.

Cậu nhìn ra bên ngoài cửa, chỉ thấy mây mùđãtan biến, nhường lối

cho ánh trăng.

---

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.