ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 379

nóixong cậu ngại ngùng cúi đầu, ánh mắt lén lén lút lút nhìn Minh

Nguyệt.

Minh Nguyệt biết nhất định là Chu Tự Hằngkhôngnóithật, nhưng nhìn

dáng vẻ đáng thương của cậuthìcũngkhôngnỡ tra hỏi thêm, chỉmộtlần nữa
kéo tay cậu đưa đến gần miệng,nhẹnhàng hôn lên vết thươngmộtcái,nói:
“Sau nàyanhđừng bất cẩn như vậy nữa.”

côbé vừa trách móc vừa cảm thấy rất đau lòng.

Minh Nguyệt hônkhôngmạnh, thuốc bôi của Chu Xung có vẻ cũng rất

tốt, hoặc có thể vì cậu còn trẻ nên vết thương mau lành,trênmu bàn tayđãbắt
đầu lên da non, nhưng lúc được Minh Nguyệt hôn, cậu lại cảm thấy tê dại,
dường như cómộtdòng điện xông vào trái tim, khiến cho cậu như muốn tan
ra.

Chu Tự Hằng nhìn đôi môi hồng của Minh Nguyệt,khôngbiết nghĩ gì

mà lạinhẹliếm đôi môi khô khốc của mình, “Ừ”mộttiếng, sau lại thấy chưa
đủ chân thành nên bổ sung thêm: “anhbiết rồi.”

đãkhôngcòn sớm, Chu Tự Hằng ngồi lên xe đạp, vỗ vào chỗ ngồi đằng

sau,nói: “Em lênđi, sắp muộn học rồi.”

Chỉnóikhôngthôithìchưa đủ, cậu còn kéo tay Minh Nguyệt, ấncôbé

ngồi xuống, sau còn bắtcôbé vòng tay ôm eo mình nữa.

Minh Nguyệt xấu hổ giãy dụa: “Chu Chuanhbuông tay em ra.”

“khôngbuông!”sựchống cự của Minh Nguyệt đối với Chu Tự Hằng

mànóithìhoàn toànkhôngnhằm nhò gì, cậu thậm chí còn vui vẻ náo loạn
cùng Minh Nguyệtmộtchút, cuối cùng mới nghiêm túc dặn dò: “Bắt đầu từ
hôm nay, em phải ôm eoanhlúc ngồi xe đạp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.