ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 381

Ngoài dự đoán của chú bảo vệ, hôm nay Chu Tự Hằng lại vui vẻ quay

đầu vẫy tay đáp: “Chào chú nhé!” Cậu hét rất to, làm chú bảo vệ sững sờ
nhìn, Minh Nguyệtthìcàng áp chặt mặt vào lưng cậu hơn, còn véo eo cậu
nữa.

Xấu hổ chếtđiđược!

Chu Tự Hằng cầm tay lái bằngmộttay, tay còn lại đút túi áo, bao lấy

tay Minh Nguyệt, hỏi: “Thế màđãngượng rồi, sao tối qua lại còn đứng ở bãi
gửi xe chờanh?”

Tay của Minh Nguyệt rấtnhỏ, lại mềm nữa, khiến cậu cứ muốn nắm

mãi.

Chu Tự Hằng giống nhưmộtcái lò sưởi vậy, được cậu chắn phía trước

nên Minh Nguyệtkhôngbị gió lùa, tay cũngkhônglạnh, trong lòngcôbé xấu
hổ lắm nhưng vẫn để mặc cho Chu Tự Hằng nắm tay, nghĩmộtlát
rồinhỏgiọng đáp: “Bởi vì em ngheanhnói…” Minh Nguyệt dừng lại,
bớtđimấy chữ, “Cho nên em mới muốn nhanh được gặpanh.” Taycôbé khẽ
ngoắc ngoắc lòng bàn tay Chu Tự Hằng.

Sáng sớm ở Nam Thành rất rét, gió thổi mang theo hơi lạnh của tuyết,

nhưng trong lòng Chu Tự Hằngthìvẫn cảm thấy vô cùng ấm áp dễ chịu.

Dường như những chuyệnkhôngvui đềuđãtan biến hết, quamộtđêm

ngủ saythìđãổn cả rồi.

Đến cổng trường,đangchuẩn bị dừng xethìBạch Dương cũng vội vàng

đạp xe đến, cậu ta mặcmộtcái áo bông đỏ rực, đội mũ quả dưa, nom rất
cókhôngkhí đón năm mới.

“Đại ca!!!” Bạch Dương há to mồm gọi, bánh xe trượt qua vũng nước

đọng, làm bắn tung tóe lên ống quần của Mạnh Bồng Bồngđangvừađivừa
đọc sách gần đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.