ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 394

mộtcuốn tiểu thuyết cổ rất hay lại bịhắnxuyên tạc thành như vậy, Minh

Nguyệt rụt cổ lại, có tật giật mình,mộtcâunóicủa Minh Đại Xuyên
khiếncôbé cảm thấy như bốđangngấm ngầm hại người vậy.

Minh Nguyệt để đũa xuống, cố tỏ ra bình thản,nhỏgiọng rụt rènói:

“Cũngkhôngphải đâu bố, Dương Quá với Tiểu Long Nữ cũng ở bên nhau
rất nhiều năm và sau này cũngkhôngchia tay mà.”côbé lại quay sang nhìn
Giang Song Lý, “Mẹ, mẹnóixem có đúngkhông?”

Giang Song Lý tất nhiên là đồng ý với congái,côgắp rau cho Minh Đại

Xuyên,nói: “Ăn cơm cũngkhôngngăn được cái miệng củaanhnữa.”

Minh Đại Xuyên ghét nhất là ăn rau,hắnhơi mất hứng lầm bầm: “Mấy

thằng đào hoa vô tình như thế tốt nhất nên bị đẩy xuống hố sinh tử, cho nó
nếm thử tư vị khi bị vong ân bội nghĩa.”

Minh Nguyệt thầm cắn môi, do dự hồi lâu, cuối cùngkhôngnóithêm

câu nào nữa.

Chu Tự Hằng nằmtrênghế salon, bỗng cảm thấy lạnh sống lưng, ngước

mắt nhìnthìkhôngthấy Chu Xung về, liền gãi mũi chửi: “Con mẹ nó đứa
nàođangnhắc đến ông đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.