Mạnh Bồng Bồng liếc mắt nhìn, đôi mắt Minh Nguyệt sáng như ánh
sao, mái tóc dài buông sau lưng, ở phần đuôi hơi xoănnhẹ, đung đưa nơi
thắt lưng, làm nổi bật lênsựmảnh mai yếu đuối của Minh Nguyệt.
Nhưngsựdũng cảm ngày hôm nay củacôbạn nàyđãlàm cho Mạnh Bồng
Bồng phải nhìn với cặp mắt khác xưa.
Hành động này của Minh Nguyệtkhôngđược coi là thông minh, thậm
chí còn có phần lỗ mãng, đổi lại là Mạnh Bồng Bồngthìcôbésẽcó phương
pháp xử lý thỏa đáng hơn.
Nhưng điều mà Mạnh Bồng Bồngkhôngcó, chính làsựdũng cảm của
Minh Nguyệt.
Vì quá lý trí, cho nênkhôngdám dũng cảm, cũngkhônghọc được cách
dũng cảm.
“Cậu làm đúng lắm.” Mạnh Bồng Bồngnói, sau đó lại khéo léo khuyên
giảimộtchút, “Nhưngsẽkhiến cho rất nhiều ngườikhôngvừa ý.” Ví dụ
nhưcôbạngáicầm tờ báo đến hỏi chuyện Minh Nguyệt kia, bây giờđanggục
mặt xuống bàn khóc, đó cũng làmộtcôgáixinh xắn, đa tài đa nghệ, thành
tích học ưu tú, được rất nhiều nam sinhyêumến.
Minh Nguyệt đồng ý với lời Mạnh Bồng Bồngnói,
nhưngcôbékhônghối hận, chỉ cười đáp: “Hôm nay là sinh nhật của Chu Tự
Hằng.”
côbé và Chu Tự Hằng mới chính thức làmộtđôi được nửa tháng, hôm
nay là lần sinh nhật đầu tiên của Chu Tự Hằng kể từ ngày hai đứa thích
nhau,côbékhôngmuốn xảy ra những chuyện dù lànhỏnhất phá hỏng ngày
vui này của cậu.
Mạnh Bồng Bồng yên lặngmộtlúc mớinói: “Chuyển lời chúc mừng
sinh nhật của mình đến cậu ấy nhé.”