ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 482

Chu Xung cười, cầm lấy cái điều khiển, thao tác cho máy bay lượn

đến trước mặt Chu Tự Hằng.

Vững vàng dừng lại ba giây, cửa máy bay mở ra,mộttờ băng rôn rơi

xuống, phất phơ trước mắt cậu.

trêntấm băng rôn là chữ viết tay của Chu Xung, nét chữ cực kỳ khó

coi, thô kệchkhônggiống người thường chút nào.

“Dùng để làm cho congáivui.” Chu Xung nhìn con trainói, giọng điệu

dạy đời, “Muốn congáivui vẻthìphải thay đổithậtnhiều thủ đoạn vào,
nếukhôngsẽbị thị trường đào thải đó.”

Chu Tự Hằng nhặt tờ băng rôn vừa rơi xuống từ máy bay lên,

bêntrêncó ghi dòng chữ: “Bố mãi mãiyêucon.”

“Con có phải congáiđâu.” Cậunói.

Chu Xung ănmộtmiếng cơm, gật đầunói: “Tất nhiênkhôngphải rồi, con

là con của bố mà, nhưng việc làm cho con vui vẻ là điều mà bố nên làm.”

hắnnhếch miệng cười ngây ngô, mép còn dínhmộthạt cơm.

Cơn tức giận bị nghẹn trong lòng từ chiều đến giờ vì Tô Tri Song

bỗng tiêu tan sạchsẽ, giờ phút này cậu thiếu niên mười sáu tuổi lại đỏ bừng
cả mặt.

Tuổi càng lớnthìgương mặt non nớt giống congáihồinhỏcủa Chu Tự

Hằng gần nhưkhôngcòn, nhưng vẫn trắng trẻo đẹp trai như trước, lúc
này,sựkiêu ngạo của cậuđãđược rũ bỏ, dáng vẻ có phần bối rối ngồitrênbàn
ăn.

Con trai rất trọng sĩ diện, Chu Tự Hằng cực kỳ xấu hổ giật lấy bộ điều

khiển từ xa trong tay bố, ôm cái máy bayđilên nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.