ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 530

đúng vào thời khắc đẹp và nhập tâm nhất củacôbé, tỷ lệ khung hình và ánh
sáng rất vừa vặn.

Minh Nguyệtkhôngđể ý đến những lời nghị luận, chỉ chăm chăm nhìn

Chu Tự Hằng.

Cậuđangđứng thẳngthìlại đổi tư thế, lười nhác dựa vào cửa, thấy Minh

Nguyệt nhìn mìnhthìkhóe miệng khẽ nhếch lên, gương mặt biểu lộ ý tứ
“anhkhôngvui.”

Bạch Dươngđiđằng sau,khôngdám chen lên trước cậu để vào lớp, cái

đầu nghiêng qua ngó ngó, tay chống lên vách tường.

Minh Nguyệt dùng ánh mắt trông mong nhìn Chu Tự Hằng,

nhìnmộtlúc lại cảm thấy vừa tủi thân vừa chột dạ, lại cúi đầu xuống.

“Đưa bức thư ra đây…” Chu Tự Hằng vỗ lên cánh cửa, vìđangbị cảm

nên hơi có giọng mũi, tác phong lười biếng, “Để tôi đọc xem nào.”

Triệu Man Nhụykhôngdámnóitiếng nào, dè dặt đưa bức thư tình cho

cậu, những người còn lại cũng vội vàng nhét bức ảnh vào tay Triệu Man
Nhụy, sợ chọc giận đến Chu Tự Hằng.

Lá thư cũng có màu hồng, còn thơm nữa, nội dungthìvẫn chỉ là mấy

câu cũ rích từ cổ chí kim.

Chu Tự Hằng nhìn lướt qua rồi ung dung xé nát cả thư lẫn phong bì,

ném vào tay Bạch Dương,nói: “Trình độ viết thư tình quá thấp.”

Còn bức ảnhthìcậu giữ lại, cất vào trong ví.

Tiếp đó cậu bước vào lớp học, lúc này tiếng nghị luậnđãkhôngcòn, chỉ

nghe thấy tiếng lật trang sách, như thể chuyện vừa rồi chưa hề xảy ra vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.