ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 538

tỏ ra chật vật, nhưngkhông, sống lưng cậu ta vẫn thẳng băng như cũ, áo
đồng phục cởi bỏ cúctrêncùng, hai tay để thẳng ở hai bên quần.

Chiếc gương trong phòng giám thị phản chiếu lại hình ảnh của hai cậu

con trai,mộtđenmộttrắng, đứng cách nhaumộtkhoảng rộng, tựa như nước và
lửakhôngthể dung nhập vậy.

Nếu nhưkhôngcó bức thư tình của Trần Tu Tề,khôngcó mấy cuốn vở

của Tô Tri Song,khôngcó trận ẩu đả này,thìChu Tự Hằng và Trần Tu
Tềsẽchỉ như hai đường thẳng song song cách xa nhau,mộtởtrênđỉnh
cao,mộtở dưới mặt đất.Chu Tự Hằngthìxếp hạng cuối trong khối lớp 10,
còn Trần Tu Tềthìđứng đầutrênbảng vàng khối 11, Chu Tự Hằngthìluôn bị
phê bình qua loa phát thanh của nhà trường, còn Trần Tu Tề lại luôn được
tuyên dương trước toàn trường mỗi lần chào cờ buổi sáng.

Nhưng giờ đây, bọn họ lạikhônghẹn mà gặp, điều này khiến cho thầy

hiệu trưởng rất tức giận, chân mày nhăn đến độ có thể ép chếtmộtcon ruồi.

“khôngnóiphảikhông! Giỏi lắm!” Thầy hiệu trưởng xắn tay áo lên,

“Chu Tự Hằng, em muốn cố chấp đến cùng chứ gì!mộtmình chấp tận năm
người, lạikhôngmảy may cómộtvết thương, cảm thấy đắc ý lắm nhỉ!”

Ôngkhôngthích cậu học sinh Chu Tự Hằng này chút nào, nếu Chu

Xung bố cậu ta màkhôngbỏmộtsố tiền lớn để xây dựng trườngthìcái loại
côn đồ như Chu Tự Hằng chắc chắnkhôngcó cửa để vào được trường
này.Chu Tự Hằng trước đó cũng hayđiđánh nhau, nhưng hầu như là
toànđiđánh những học sinh hay gây chuyện, cho nên ông mới mắt nhắm
mắt mở cho qua.Nhưng hôm nay, người mà Chu Tự Hằng đánh lại là Trần
Tu Tề, niềm tự hào của khối 11 trường Nhất Trung, ôngthậtsựtức đến độ
muốn nổ tung cả phổi ra rồi.

Chu Tự Hằng vẫnkhôngnóigì, thậm chí còn nởmộtnụ cười khinh miệt,

như thểđangđồng ý với câunóikia của thầy hiệu trưởng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.