ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 649

Trong số đó, Chu Tự Hằng là người tỏa sáng nhất.

Sau khi cậu lạimộtlần nữa hoàn thành màn ba bước lên rổ đẹp mắt,

Minh Nguyệt lập tức nghe thấy tiếng hoan hô và gào thét củamộtnhóm nữ
sinh.

Minh Nguyệtkhôngquen mấycôbạn kia, nhưngcôbé biết, những tiếng

reo hò đó là dành cho Chu Tự Hằng.

Trong lòng vừa tự hào lại vừa khó chịu, Minh Nguyệt cắn đôi môi đỏ

mọng, khẽ dậm chânmộtcái, hô theo: “Cố lên.”

Tiếng củacôbékhônglớn nên rất dễ dàng bị áp đảo, nhưng giọngnóidịu

dàng dễ nghe đó, Chu Tự Hằng chỉ thoáng nghe cái là phân biệt được ngay.

Minh Nguyệt đứng bên ngoài sân, dáng vẻ duyên dángyêukiều, ôm áo

khoác và bình nước của cậu, miệngnóicố lên, thậm chí còn hơi kích động
nhún nhảy nữa, làm mái tóc đen dài cũng đung đưa theo.

Nhìn xuốngmộtchútthìsẽthấy bắp chân thon gầy trắng như tuyết

củacôbé lộ ra bên ngoài.

Chu Tự Hằng nhíu mày, đưa tay ra dấu tạm dừng rồi chạy đến chỗ

Minh Nguyệt đứng.

Thấy cậuđitới, Minh Nguyệt ngơ ngáckhônghiểu gì,côbé quay đầu

nhìn xung quanh, lại chớp mắt hỏi: “Sao vậy?”

“anhquên mấtkhôngxịt nước hoa cho em.”trênmặt cậu chảy xuống

những giọt mồ hôi trong suốt, làn da trắng trẻo đỏ lên vì vận động nhiều,
đầu tóc cũng ướt đẫm mồ hôi, dán chặt vào hai bên thái dương, càng làm
nổi bật lên đôi mắt đen sáng rực như lưu ly.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.