ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 690

thi múa thậm chí còn làmcôbé hơi toát mồ hôi, mặt đỏ hồng lên.

Chu Tự Hằng vàcôbé tựa như hai thái cực đối lập nhau vậy.

Cậu đứng dưới trời tuyết quá lâu, lạikhôngche ô, tuyếttrêntóc

tuyđãđược cậu phủiđimộtchút rồi, nhưng các mảnh tuyếtnhỏthìvẫn ngoan
cố bám trụ vào tóc, sau đó tan ra thành nước.

Minh Nguyệt kiễng chân lên, giúp cậu lấy tuyết bámtrênlông mi

xuống.

Chu Tự Hằngkhôngnhắm mắt, cứ thế ngẩn người nhìn Minh Nguyệt,

sau lại sung sướng thỏa mãn cười khúc khích.

“anhkhônglạnh à?” Minh Nguyệt dịu dàngnói, giọng điệu còn hơi tỏ

vẻ làm nũng vàkhôngvui,côbé tháo khănđangquàngtrêncổ cậu xuống, phủi
sạch tuyếtđirồi mới giúp cậu đeo vào lại.

“khônglạnh.” Chu Tự Hằng đáp rất nhanh, lại bổ sung thêm: “Nhìn

thấy em làanhsẽkhôngthấy lạnh nữa.”

Mấy câu này các đôi tình nhân hầu như đềunóithường xuyên, nhưng

Minh Nguyệt vẫn cảm thấy ngọt đến tận tâm can,côbé kiễng chân hôn lên
má Chu Tự Hằngmộtcái.

Chu Tự Hằng mở ô của Minh Nguyệt ra, tay còn lại ôm lấy

ngườicôbé, cùng nhauđira ngoài trường thi.

Chiếc ô rất lớn, có thể che cho cả hai người, nhưng vì vóc dáng cao to

nên cậu hơi cúi người xuống để cân bằng với chiều cao của Minh Nguyệt.

“Hôm nay trườngkhôngnghỉ mà.” Minh Nguyệt được Chu Tự Hằng

nắm chặt tay,nói.

“anhxin nghỉ.” Chu Tự Hằngnói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.