ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 691

“Nhưng vé máy bay làm gì có.” Minh Nguyệt lạinóitiếp.

Lần nàythìChu Tự Hằngkhôngthể trả lời ngay được, cuối cùng dưới

ánh mắt chờ mong của Minh Nguyệt, cậu đành phải thànhthậtkhai báo.

Mặt của cậu hơi táiđivì lạnh, ngũ quan tựa nhưmộtviên ngọc được tạo

hình, từng đường nét đều vô cùng chỉn chu và tỉ mỉ, ánh mắt vẫn sâu và
sáng như cũ, cặp lông mày cương nghịkhônghề thay đổi.

Minh Nguyệtkhôngthể tưởng tượng nổi là Chu Tự Hằng lại ngồi xe cả

đêm để đến được đây.

“Có đángkhông?” Minh Nguyệt lẩm bẩm.

côbé dựa đầu vào ngực Chu Tự Hằng, lắng nghe nhịp tim của cậu,

cũng có thể cảm nhận được nhiệt độtrêncơ thể cậu.

“Đáng chứ!” Chu Tự Hằngnóinhư đinh đóng cột.

Cậu ôm mặt Minh Nguyệt, suy nghĩmộtlúc rồi bỗng huýt sáomộtcái,

dúm tóctrênđầu vểnh lên,nói: “Vì vợ xinh đẹp củaanh, làm cái gì cũng đáng
hết!”

Cậu có thể kiêu ngạo như ánh mặt trời, cũng có thể dịu dàng như

những vì sao.

Bắc Kinh tuyết vẫn rơi dày, nhưng chiếc ô màu đen kia, dường như

trong nháy mắtđãđâm chồi nảy lộc, tỏa ra muôn vàn sắc thái rực rỡ vô tận.

---

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.