ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 715

chúng em, cảm ơn thầy Vật Lýđãkhôngngại phiền mà kể cho chúng em
nghe chuyện Newton và quả táo, cảm ơncôHóa trong lúc làm thí
nghiệmđãkhônglàm nổ tung lớp học, và cảm ơncôSinhđãcho chúng em
hiểu hơn về vấn đề giới tính!”

Lớp trưởng đúng làmộtcậu con trai rất ưu tú, lờinóivừa hài hước

nhưng vẫn đủ lễ phép,nóixong, cậu nâng ly uống cạn ly rượu trong tiếng
huýt sáo và vỗ tay của các bạn cùng lớp.

Thầy Thành chỉ ngồi cười, sau khi tiếng vỗ tay dứt, ông cũng cầm ly

rượu đứng lên.

Hôm nay ông mặc đồ khác hẳn ngày thường,khôngcòn là bộ quần áo

bám đầy bụi nữa, mà là áo sơ mi trắng quần tây, giày da bóng lộn, mái tóc
màu xám trắng giống như được người ta tỉ mỉ nhuộm lên.

Gặp chuyện vuithìtinh thầnsẽthoải mái, thầy Thành chủ nhiệm cũng

vậy.Hôm nay ông cười rất nhiều, Bạch Dương vừa thòm thèm nhìn đĩa thịt
kho tàutrênbàn vừa thầm nghĩ, ba năm nay số lần mà cậu nhìn thấy thầy
Thành cười cònkhôngbằngmộtngày hôm nay.

Có lẽ là tâm ý tương thông, thầy Thành cườinói: “Trong số các em ở

đây, có emđãtheo tôi từ năm lớp 10 đến giờ, có emthìthành học trò của tôi
từ năm lớp 11.Là chủ nhiệm lớp của các em hai ba năm nay, tôi biết là tôi
rất nghiêm khắc, ngày nào cũng như ma quỷ mà giám sát các em, phê bình
kết quả học tập của các em, đem vứt hết mấy quyển tiểu thuyết mà các em
hay nằm trùm chăn đọc ở nhà, tịch thu máy chơi game của các em.Cho nên
mấy năm qua, có thể các em rất ít khi thấy tôi cười.”

nóitới đây, thầy Thành dừng lạimộtchút, mắtđãhơi rưng rưng:

“Nhưngthậtra tôi rất vui mừng khi thấy các em từng bước tiến bộ,
tôikhôngcười vì sợ các emsẽlấy đó làm kiêu ngạo rồi chủ quan.trênđời
nàykhôngcó bữa tiệc nào màkhôngtàn, hi vọng các em ‘tiền đồ như biển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.