ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 73

được, nếu nuốt lời thì sẽ không phải là nam tử hán.

Minh Nguyệt nhìn anh trai đang thề thốt, cuối cùng lắc đầu than thở:

“Chuyện tết tóc hay là thôi đi.” Cô bé nắm bím tóc của mình, cặp chân
ngắn đung đưa trên ghế, hai mắt mở to.

“Sao vậy?” Chu Tự Hằng vội vàng hỏi.

Minh Nguyệt có phần ngượng ngùng, cái mặt trắng tròn mềm mềm

như bánh nếp hơi đỏ lên, mắt chớp chớp, hai tay nắm chặt góc váy, nhỏ
giọng giải thích: “Anh còn không thể tự chải tóc mình gọn gàng nữa, mà
tóc em lại dài như vậy, chắc chắn anh sẽ không chải được đâu.”

Chu Tự Hằng sờ mái tóc rối vểnh lên của mình, cực kỳ ủ rũ.

Chu Tự Hằng có mái tóc đen bóng, gương mặt đẹp trai nên để kiểu

đầu gì nhìn cũng hợp, tuy cái mái lúc nào cũng bị vểnh cao lên, nhưng nhìn
cực kỳ cao ngạo khác người, quan trọng là chỗ tóc bị vểnh đó không tài nào
làm cho nó rũ xuống được.

Chu Xung còn phải cười trêu con: “Con trai bố đúng là một con lừa

bướng bỉnh, không bao giờ chịu phục tùng, nếu hung dữ thì nó sẽ tức giận!
Con nhìn lại cái đầu của con thì biết.”

Trừ Chu Xung ra, rất ít ai dám nhận xét về mái tóc của cậu bé.

Chu Tự Hằng vừa mới ra quyết định sẽ học chải tóc cho Minh Nguyệt

thì lại bị cô bé tạt cho một chậu nước lạnh, cơ mà cậu mặc kệ, vẫn nghiêm
mặt nói: “Tóc anh ngắn nên mới thế, còn tóc em dài mà, anh chắc chắn sẽ
buộc tóc cho em thật đẹp.”

Thấy nét mặt của Minh Nguyệt vẫn đang do dự, cậu bé lại nói: “Anh

xin lấy chim nhỏ của mình ra để đảm bảo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.