ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 744

Chu Tự Hằng trong lòng cũng sướng lắm, nhưng cậukhôngbiểuhiệnra,

chỉ là mỗi bướcđiđều vô cùngnhẹnhàng uyển chuyển, ngay cả tiếng bánh xe
ở vali kêu cũng rất có tiết tấu.

Minh Nguyệtthìlại tâm phiền ý loạn,côbé cầm thẻ phòng,nói: “Phòng

đôi tiêu chuẩn đều có hai giường,anhmuốn nằm giường nào?”côbé thầm
nghĩ mìnhđãquá cẩu thả khi quyết định ở chung phòng với Chu Tự Hằng,
bây giờ chỉ còn biết tự an ủi bản thân, rằng hai người chẳng qua chỉ ở
chung phòng thôi, còn vẫn ngủ khác giường mà.

Chu Tự Hằngkhôngtrả lời ngay, đầu tiên cậu hơi ngạc nhiên, sau đó

cong môi cười, đáp: “Ừm…giường nào cũng được.”

điqua hành lang gấp khúc, Minh Nguyệt tìm được phòng, lúc cửa

mở,côbé nhận lấy vali từ tay Chu Tự Hằng: “Để em tự mang vào.”

“Như thếkhôngổn lắm.” Chu Tự Hằng đóng cửa lại, bật đèn lên, kéo

vali củacôbé vào phòng, “anhsợ emsẽôm hành lý rồi bỏ chạy mất.”

Minh Nguyệt nhìn căn phòng lấy màu tím làm màu chủ đạo, rèm cửa

sổ màu trắng sữa khẽ lay động, ánh đèn đặt dưới đất chiếu lên, khiến cho
chiếc giường đôi nhìn vô cùng ấm áp.

Chỉ cómộtcái giường thôi,khôngphải là hai cái như Minh Nguyệt nghĩ.

“Đâykhôngphải là phòng đôi tiêu chuẩn.” Minh Nguyệt đứng ở

cửanói.

đãđến nước này rồi, Chu Tự Hằng tất nhiênsẽkhônggiấu diếm nữa, cậu

thản nhiên gật đầu, để hành lý ở bên cạnh giường, giải thích: “Đây là phòng
tình nhân mà.”nóixong, vành tai cậu hơi đỏ lên, nhưng nét mặt vẫn cố tỏ ra
bình tĩnh, “anhthấy phòng này rất được, em thấy sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.