ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 848

Trần Tu Tề từ tay Tô Tri Song, từ đó học được rất nhiều kinh nghiệm quý
báu.

Chu Tự Hằng rơi vào trầm tư,mộtlúc lâu sau cậu mới lên tiếng gọi Tiết

Nguyên Câu.

Tự nhiên được điểm danh khiến Tiết Nguyên Câu thụ sủng nhược

kinh.

“Cậu vừa bảokhôngbiết Trần Tu Tề có emgáihaykhôngđúngkhông?”

Chu Tự Hằng hỏi.

Tiết Nguyên Câu ngơ ramộtlúc, sau đó gật đầu.

“Trần Tu Tề, làanhhọ của tôi.” Chu Tự Hằng giới thiệu, lại ra vẻ tiếc

nuối bổ sung, “Cũng có thể chỉ có duy nhấtmộtcậu em họ là tôi thôi.”

Sau khi nghiêm túc trả lời xong, cậu lạiđivào giá sách, tìmmộtlúc rồi

cũng tìm thấy cuốn mà mình cần, buổi chiều thư viện chỉ dùng ánh sáng tự
nhiên bên ngoài nên trong giá sách hơi bị tối, khiến cho gương mặt cậu như
lạc trong màn sương mù sâu thẳm, mơ hồkhôngrõ.

Mặc dù nhìn dáng vẻ bên ngoàithìChu Tự Hằng và Trần Tu

Tềkhônghề giống nhau, nhưng Tiết Nguyên Câu biết là cả hai người họ đều
rất ưu tú, nhất địnhsẽtrở thành những ngôi sao sáng trong ngôi trường này.

Còn Tiết Nguyên Câu cậuthìlại chẳng giỏi giang gì.

Trong lòng Tiết Nguyên Câu nổi lên rất nhiều vấn đề, khiến cho cậu

cứ bứt rứtkhôngyên cả buổi chiều, mãi đến đêm khuya, khi kí túc xáđãtắt
đèn, cậu mới chợt lên tiếng hỏi: “Các cậu vào học ở Thanh Hoa là vì cái
gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.