ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 876

đầuđi,khôngnhanhkhôngchậmnói.

hắngiơ tay lên minh họa,nóitiếp: “Mới chỉ cao từng này thôi, nhìn như

củ cải đỏ vậy, tính cách lại ương bướng,rõràng có thểnóinhưng
lạikhôngchịunói, cả ngày làm người ta phải đoán xem là thằng bé
nàyđangnghĩ cái gì, trong khu có nhiều hộ gia đình hay đến trêu chọc cháu,
và cháuthìchưa bao giờ thôi tỏ thái độ khó chịu với bọn họ.”

Minh Đại Xuyên hờ hững liếc nhìn Chu Tự Hằngđangngồi nghiêm

chỉnhtrênghế xe: “Khi ấy chúđãnghĩ, lớn lên cháu nhất địnhsẽlàmộtngười
rất mạnh mẽ và bá đạo.”

Vì chuyện quá lâu rồi nên Chu Tự Hằngkhôngcó chút ấn tượng nào

hết, nhưng nghe Minh Đại Xuyênnóivậy, toàn thân cậu lạikhôngkhỏi căng
cứng.

Điều hòakhôngngừng phả hơi lạnh, hệ thống tuần hoàn làm cho nhiệt

độ bên trong xe rất dễ chịu.

Nhưng Chu Tự Hằng lại bắt đầu toát mồ hôi, lưng áo sơ miđãhơi ướt,

vìkhôngmuốn làm ướt ghế nên cậu cố gắng ngồi thẳng người lên, cố giữ
bình tĩnh đáp chuyện: “Đúng là cháuđãtừng rất bướng bỉnhkhônghiểu
chuyện, làm cho người khác phải bận tâm.”

Cậukhônghề có ý kiếm cớ để biện minh, mà thànhthậtnhìn thẳng vào

quá khứ của mình.

Đôi mắt vừa sáng vừa kiên định vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt của

Minh Đại Xuyên.

Minh Đại Xuyên yên lặngmộtlúc rồi cười nhạt: “Nhưngsựthậtđãchứng

minh là chú sai rồi.”

Ánh mắt của Chu Tự Hằng vẫnkhônghề mảy may dao động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.