ĐỀU TẠI VẦNG TRĂNG GÂY HỌA - Trang 88

Cho đến khi đèn bỗng nhiên bị dập tắt, cô bé mới sợ hãi chạy ra.

Chu Tự Hằng tiến lại gần Minh Nguyệt, cô bé thấp hơn cậu một cái

đầu, nhìn cực kỳ nhỏ bé đáng yêu.

“Sao lại không đi dép hả?!” Chu Tự Hằng nóng nảy quát, mạnh mẽ bế

Minh Nguyệt lên rồi thả xuống giường.

Minh Nguyệt người núc ních thịt, cũng may là Chu Tự Hằng khỏe

mạnh nên mới nhấc được cô bé lên.

Sau khi bị Chu Tự Hằng đặt lên giường, cô bé lập tức chui rúc vào

lòng cậu, níu lấy cổ áo cậu không chịu buông ra.

Chu Tự Hằng chỉ nhìn thấy một cái đầu đen thùi lùi ra sức rúc vào

lòng mình, cái mông tròn cũng nhích tới nhích lui, mũi sữa thơm thoang
thoảng quanh mũi.

Hương thơm này khiến cho tâm trạng Chu Tự Hằng trở nên tốt hơn,

không còn thấy tức giận nữa.

Cậu bé lập tức biến thành anh trai tốt, hỏi: “Em không ngủ được à?”

Minh Nguyệt nhìn cậu gật đầu.

Chu Tự Hằng bỗng nhớ ra một việc quan trọng: “Có phải vì anh chưa

kể chuyện cổ tích cho em nghe không?”

Minh Nguyệt ngoan ngoãn đáp: “Vâng ạ.”

Cậu phấn chấn lắm, lại nói: “Vậy bây giờ anh kể nha.”

Minh Nguyệt nghe lời nằm yên trên giường, mắt nhìn cậu chăm chú.

Chuyện cổ tích à…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.