chúng ta, điều mà họ cảm thấy Weiyan nổi trội nhất chính là tốc độ truy cập
mạng rất nhanh, chính vì điều này nên chúng ta tuyệt đối phải duy trì số
lượng Serverhiệntại.”
“Nhưng mà…” Chung Thần nhíu mày.
“khôngnhưng nhị gì hết.” Chu Tự Hằng đứng lên, đập tay vào bànnói,
“Chúng ta phải giữ được điều tốt nhất, có thếthìmới giữ chân được người
sử dụng, tôi tin tưởng Weiyansẽkhôngdễ dàng bị đánh bại, chúng ta còn
150 vạn, chúng ta vẫn còn cơ hội!”
Ngữ khí của cậu rất nặng nề, kiên định hơn bình thường rất nhiều.
Chung Thần sững sờ, hốc mắt hơi đỏ lên, nhưng vẫn quật cường gật
đầu.
Tiết Nguyên Câu và Trần Tu Tềkhôngainóicâu nào.
Đây là lần đầu tiên Chu Tự Hằngnóichuyện gay gắt với người khác kể
từ sau khi vào đại học.
Cậu cũng tự ý thức được là mình hơi bị kích động quá mức, dù sao
Chung Thần cũng làđangvì công ty, vì cậu mà suy nghĩ.
Trong phòng vẫn chỉ làmộtmàu u ám, Chu Tự Hằng giật rèm cửa, để
ánh mặt trời chói mắt chiếu vào.
trênsàn nhà làmộtđống hỗn độn, tách sứ bị vỡ, cà phê lon và hộp thức
ăn nhanh.
Chu Tự Hằngmộtlần nữa vuốt mặt, vỗ vai Chung Thần, thở dàimộthơi
rồinói: “Chuyện cắt giảm công nhân viên các cậu xem xét rồi bàn bạc với
nhauđi, tôiđira ngoài có chút việc.”
Cậu đóng máy tính lại, thay quần áo rồi mở cửa ra ngoài.