DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 106

Sau đó thì sao đây? Một mình bắt hắn ư? Tóm hắn lôi tới cho thám tử

LaGuerta? Có thấy tôi đang mắc kẹt vào cái gì không? Liệu tôi có thể giữ
được hắn? Cũng nhiều khả năng ngang với chuyện hắn có thể tóm tôi. Hắn
đang ở trạng thái tập trung cao độ nhất cho cuộc đi săn, còn tôi chỉ đang
lẵng nhẵng đằng sau như một cậu em không được hoan nghênh. Tại sao tôi
lại bám theo? Có phải chỉ vì tôi muốn chứng minh với bản thân mình rằng
thủ phạm chính là hắn, là kẻ đó và hắn đang ra ngoài săn mồi, còn tôi không
hề điên rồ chăng? Nếu tôi không điên rồ - làm sao tôi biết được? Cái gì
đang diễn ra trong đầu tôi vậy? Suy cho cùng, sự điên rồ có khi lại là giải
pháp hạnh phúc hơn.

Một ông già lê bước qua trước đầu xe tôi, đi sang đường với những

bước chân chậm chạp đau đớn đến khó lòng tin nổi. Trong chốc lát tôi quan
sát ông ta, tự hỏi cuộc sống sẽ thế nào khi ta di chuyển chậm chạp như vậy,
rồi liếc nhìn về cái xe tải đông lạnh phía trước.

Đèn tín hiệu phía trước nó đã chuyển xanh. Còn trước mặt tôi thì

chưa.

Chiếc xe tải tăng tốc rất nhanh, phóng về hướng bắc với tốc độ tối đa,

ánh đèn hậu nhỏ dần trong lúc tôi nhìn theo, đợi đèn tín hiệu phía trước
mình chuyển màu.

Nó vẫn khăng khăng chưa chịu. Vậy là hai hàm răng tôi nghiến lại -

bình tĩnh nào, Dex! - tôi lao qua đèn, thiếu chút nữa đâm phải ông già. Ông
lão chẳng buồn ngẩng lên nhìn hay dừng bước.

Giới hạn tốc độ trên quãng này của đại lộ Biscayne là ba mươi lăm

dặm một giờ. Ở Miami, như thế có nghĩa là nếu bạn chạy dưới năm mươi,
người ta sẽ húc bạn tung ra khỏi đường. Tôi tăng tốc lên sáu mươi lăm, lướt
qua dòng xe cộ thưa thớt, cố hết sức thu hẹp khoảng cách. Ánh đèn trên
chiếc xe tải tắt ngấm khi nó đi vòng qua một đoạn đường cong - hay nó đã
rẽ? Tôi tăng tốc lên bảy mươi lăm và rồ ga lao qua ngã rẽ lên cầu cạn ở phố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.