DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 130

nghĩ của bản thân, tôi càng thấy nó có ý nghĩa. Xa hơn thế, nó trở thành một
dạng bùa chú đầy quyến rũ. Nó trở thành chìa khóa cho suy nghĩ về kẻ sát
nhân, cái đầu lăn lóc trên đường, cái gương chiếu hậu được nhét vào giữa
những mảnh cơ thể khô ráo một cách kỳ diệu.

Nếu là tôi...

Giống như “Nếu là tôi, tôi sẽ nói gì với cái gương?” và “Nếu là tôi,

tôi sẽ làm gì với cái xe tải?”

Tất nhiên, hắn không phải là tôi, kiểu ghen tỵ đó rất có hại cho tâm

hồn, nhưng vì tôi không hề thấy mình sở hữu thứ này, thành thử cũng không
quan trọng. Nếu là tôi, chiếc xe tải sẽ bị tống xuống một con kênh đâu đó
cách nhà thi đấu không xa. Sau đó tôi sẽ nhanh chóng chuồn xa khỏi đó -
trên một chiếc xe giấu sẵn chăng? Hay xe đánh cắp? Còn tùy. Nếu là tôi,
liệu tôi có lên kế hoạch trưng bày thi thể ra giữa nhà thi đấu ngay từ đầu
không, hay ý tưởng đó xuất hiện như câu trả lời cho cuộc săn đuổi trên cầu
cạn?

Ngoại trừ chuyện đó chẳng có lý chút nào. Không thể có chuyện hắn

trông đợi ai đó bám đuổi tới tận North Bay Village - có phải thế không nhỉ?
Nhưng nếu thế tại sao hắn lại có cái đầu để sẵn sàng ném? Và sau đó, tại
sao lại mang phần thi thể còn lại tới nhà thi đấu? Nghe có vẻ là một lựa
chọn lạ đời. Phải, đúng là ở đó có vô khối đá và cái lạnh hoàn toàn phù hợp.
Nhưng khoảng không gian rộng mênh mông ồn ào đó thực sự chẳng hề phù
hợp với những khoảnh khắc riêng tư kiểu như của tôi - nếu hắn là tôi. Có
một sự trống trải khủng khiếp, mênh mông không hề có lợi cho sự sáng tạo
thực thụ. Để ghé thăm thì thật vui, nhưng không phải là chỗ làm việc cho
một nghệ sĩ. Một chỗ để vứt rác, chứ không phải nơi sáng tạo. Chỉ đơn giản
là nó không đem đến cảm giác phù hợp cho việc đó.

Nếu là tôi, tất nhiên rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.