DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 169

Chương 15

Chính những âm thanh từ chiếc radio của tay nhân viên bảo vệ đã làm

lộ anh ta. Tôi đang mê mải bận rộn với một thứ chưa từng bao giờ thử qua
thì nghe thấy nó. Tôi đang xử trí phần thân mình với mũi dao và có thể cảm
nhận được sự hưởng ứng thực sự đầy kích thích đầu tiên chạy dọc sống
lưng và xuống hai chân, vì thế tôi không muốn dừng lại. Nhưng một cái
radio... Đó là tin xấu hơn là chỉ đơn thuần chuyện một nhân viên bảo vệ
đang tới. Nếu anh ta gọi tăng viện hay yêu cầu phong tỏa đường, rất có thể
tôi sẽ thấy vài điều mình vừa làm có phần hơi khó giải thích.

Tôi nhìn xuống Jaworski. Hắn đã gần xong xuôi, dẫu vậy tôi vẫn

không thấy hạnh phúc với cách thức mọi thứ đã diễn ra. Quá nhiều sự lôi
thôi bừa bãi và tôi đã không thực sự tìm thấy cái mình tìm kiếm. Đã có vài
khoảnh khắc ngắn ngủi tôi cảm thấy đã tiến tới cận kề điều gì đó kỳ diệu,
một phát kiến kinh ngạc về... cái gì kia? Mặt nước đang bập bềnh ngoài ô
cửa sổ chăng? Nhưng chuyện đó đã không xảy ra, cho dù nó có là gì đi nữa.
Giờ đây tôi bị bỏ lại với một gã cưỡng bức trẻ em chưa được xử trí hoàn tất,
chưa sạch sẽ, chưa gọn gàng, chưa làm tôi hài lòng, một tay nhân viên bảo
vệ đang trên đường tới gặp chúng tôi.

Tôi ghét phải kết thúc một cách hấp tấp. Đó thực sự là một khoảnh

khắc quan trọng, một sự giải tỏa cho cả hai chúng tôi, Người lữ hành Tối
Tăm và tôi. Nhưng tôi còn lựa chọn nào khác đây? Trong một quãng thời
gian thật lâu - quá lâu, quả thực là vậy và tôi thấy thật sự xấu hổ, tôi nghĩ
tới chuyện giết tay bảo vệ và tiếp tục công việc của mình. Hẳn sẽ rất dễ
dàng và tôi có thể tiếp tục khám phá với một sự khởi đầu mới mẻ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.