DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 212

quá ngu xuẩn để có thể nhận ra điều đó trừ khi ta gí mũi các người vào tận
nơi, vậy hãy nhận lấy
.

Tôi đoán, đáng ra chuyện này phải làm tôi ít nhiều lo lắng.

Nhưng không hề.

Nó làm tôi gần như phát cuồng lên vì phấn khích, chẳng khác gì một

cô nữ sinh trung học đứng quan sát trong lúc anh chàng đội trưởng đội bóng
đá đang cố thu nhặt đủ can đảm để nói ra lời đề nghị hẹn hò. Ý anh là em
sao? Chính em sao? Ôi những vì sao chiếu mệnh của tôi, có thật thế không?
Thứ lỗi cho em khi em chớp mi.

Tôi hít một hơi thật sâu và cố nhắc mình nhớ rằng tôi là một cô gái

ngoan và không làm những trò đó. Nhưng tôi biết hắn có làm vậy, và thực
sự muốn ra ngoài cùng hắn. Làm ơn được không, Harry?

Bởi vì vượt xa việc chỉ đơn thuần làm vài điều thú vị với một người

bạn mới, tôi cần tìm ra tên sát nhân này. Tôi cần thấy mặt nói chuyện với
hắn, chứng minh với chính mình rằng hắn có thật và...

Và sao?

Hắn không phải là tôi chăng?

Tôi không phải là kẻ đã làm những việc khủng khiếp, thú vị này

chăng?

Sao tôi phải nghĩ thế? Thật còn hơn cả ngu xuẩn, hoàn toàn không

xứng nhận được sự chú ý từ bộ óc từng đầy kiêu hãnh của tôi. Ngoại trừ,
hiện giờ, khi ý tưởng ấy đang thực sự hiện hữu quanh đây, tôi không thể
buộc dòng suy nghĩ kia hãy ngồi xuống và biết cư xử cho phải phép. Thế
nếu thực sự đúng là tôi thì sao? Sẽ thế nào nếu chính tôi, bằng cách nào đó,
đã thực hiện những vụ án mà không hề hay biết? Không thể nào, tất nhiên
rồi, hoàn toàn không thể, nhưng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.