DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 238

Steban la hét thực sự khủng khiếp. Đó là một tiếng gào thảng thốt lạc

giọng, nghe có vẻ giống như ông ta đang nôn ọe dữ dội hơn bất cứ điều gì
khác. Ông ta chẳng đem tới chút nhạc điệu nào cho phản ứng của mình.

Tôi mở mắt ra. Thật không thể nào tập trung được trong những hoàn

cảnh thế này, nhưng dù thế nào đi nữa cũng chẳng có gì thêm để nghe.
Tiếng thì thầm đã dừng lại khi màn la hét bắt đầu. Nói cho cùng, tiếng la hét
đã nói lên tất cả rồi, phải không nào? Vậy là tôi mở mắt ra vừa kịp lúc để
thấy Steban bay vọt ra khỏi nhà kho nhỏ ở đầu đối diện nhà thi đấu như bị
ném đi từ máy bắn đá và bay theo đường vòng cung xuống giữa sân băng.
Ông ta đập xuống mặt băng, trượt văng đi, lăn lộn, rên la hoảng loạn bằng
tiếng Tây Ban Nha và cuối cùng đâm thẳng đầu vào rào chắn. Ông ta lảo
đảo đứng lên, loạng choạng đi tới cửa ra, run lẩy bẩy vì kinh hoàng. Một vệt
máu nhỏ loang ra trên mặt băng ở chỗ ông ta rơi xuống.

Deborah vội vã lao qua cửa, súng trong tay, Steban cuống cuồng bò

ngang qua bên cạnh cô, loạng choạng lao ra ánh sáng ban ngày. “Cái gì
vậy?” Deborah hỏi, giơ súng lên sẵn sàng.

Tôi nghiêng đầu, lắng nghe dư âm vọng lại từ tiếng tặc lưỡi khô khan

cuối cùng, và lúc này, với tiếng la hét kinh hoàng vẫn còn ong ong trong tai
mình, tôi hiểu ra.

“Anh tin Steban đã tìm thấy thứ gì đó,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.