DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 269

Là ai đang thì thầm với tôi, đang thì thầm những lời nhẹ nhàng ấy với

anh chàng Dexter đang đơn độc lái xe trong bóng tối vậy? Là ai đang ngồi
sau lưng tôi lúc này, với những tiếng tặc lưỡi khô khan đang ngân lên tràn
ngập cả băng ghế sau vậy? Và vì sao? Thông điệp nào đang vang vọng vào
cái đầu óc mụ mị trống rỗng đây?

Những cái container.

Một số là container đông lạnh.

Nhưng sao lại là container? Có thể có lý do nào buộc tôi phải quan

tâm tới một đống những không gian lạnh lẽo, khép kín chật hẹp?

Ồ, có đấy. À phải. Vì anh bạn đã nói thế.

Có thể nào đây sẽ là địa điểm, là chốn tọa lạc tương lai của Bảo tàng

nơi chào đời của Dexter? Với những buổi triển lãm đích thực giống hệt như
sự sống, bao gồm cả một màn trình diễn sống hiếm hoi từ cô em gái duy
nhất của Dexter?

Tôi đánh mạnh tay lái, vượt qua một chiếc BMW với cái còi ầm ĩ. Tôi

vươn dài ngón tay giữa ra, trong một lần hiếm hoi lái xe đúng chất của một
người Miami chính gốc, tôi tăng tốc lao vụt đi trên cầu cạn.

Con tàu đã trôi dần về bên trái. Khu vực với tất cả các thùng chứa

hàng nằm về bên phải, bao quanh là hàng rào mắt cáo, trên đỉnh rải dây
thép gai. Tôi lái xe quanh một vòng tới con đường dẫn vào trong, đồng thời
vật lộn với cảm giác chắc chắn đang dâng lên như một cơn thủy triều cùng
màn đồng ca đang vang vọng dường như đang hát lên những bài ca chiến
đấu từ Người lữ hành Tối Tăm. Con đường kết thúc trước một chốt bảo vệ
khá xa trước khi tôi tới được chỗ đám container. Có một cổng vào với vài
quý ông mặc đồng phục lượn lờ bên cạnh, chẳng có cách nào qua được mà
không phải trả lời dăm câu hỏi hẳn sẽ rất gây bối rối. Vâng, thưa ngài bảo
vệ, tôi không rõ mình có thể vào trong ngắm nghía một vòng không? Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.