DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 272

Tôi chậm rãi lùi lại, cảm thấy một nụ cười “xin - chào” tự động lơ

đãng đang leo lên mặt mình như một lớp hóa trang. Xin chào, ngài bảo vệ,
chỉ tản bộ mấy bước thôi mà. Một buổi tối tuyệt vời để chặt chân tay ai đó,
phải không nào? Tôi vui vẻ bước tới chỗ chiếc xe của mình, đưa mắt nhìn
quanh, không tập trung vào thứ gì ngoài mặt trăng lơ lửng trên nước, huýt
sáo một giai điệu hạnh phúc trong khi chui vào xe và lái đi. Dường như

không ai có vẻ chú ý - ngoại trừ, tất nhiên rồi, bản đồng ca Hallelujah

[54]

trong đầu tôi. Tôi đưa xe vào một bãi để xe ngay gần văn phòng của con tàu
viễn dương, có lẽ cách lối vào vào Thiên đường nhỏ nhắn tự tạo bằng tay
chừng một trăm yard. Gần đó có vài chiếc xe nữa đậu rải rác. Sẽ chẳng có
ai chú ý đến chiếc xe của tôi.

Nhưng khi tôi dừng xe, một chiếc xe khác cũng dừng lại ở chỗ để xe

ngay cạnh tôi, một chiếc Chevy màu xanh sáng với một phụ nữ ngồi sau tay
lái. Tôi ngồi im một lát. Cô ta cũng ngồi im. Tôi mở cửa xe chui ra ngoài.

Thám tử LaGuerta cũng làm tương tự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.