DEXTER VÀ GIẤC MƠ HẮC ÁM - Trang 48

“Ở đâu?”

“Câu hỏi rất hay. Một nửa công việc của cảnh sát là đưa ra được

những câu hỏi đúng.”

“Nửa còn lại là trả lời chúng,” cô nói với tôi.

“Vậy đấy. Vẫn chưa ai biết là nơi nào, Deb. Anh chắc chắn mình sẽ

không có toàn bộ các thông tin pháp y…”

“Nhưng anh bắt đầu có được một cảm nhận cho vụ này,” cô em tôi

nói.

Tôi nhìn cô. Cô nhìn lại. Trước đây tôi đã từng có những dự cảm.

Thậm chí có một tiếng tăm nho nhỏ về chuyện này. Những dự cảm của tôi
thường khá chính xác. Mà tại sao lại không chứ? Thường tôi biết rõ những
kẻ sát nhân suy nghĩ như thế nào. Tôi cũng có cùng cách suy nghĩ. Tất
nhiên không phải lúc nào tôi cũng đúng. Đôi lúc, tôi chệch đích khá xa. Sẽ
không được hay lắm nếu lúc nào tôi cũng đúng. Tôi không muốn đám cớm
tóm được hết những gã sát nhân hàng loạt còn lởn vởn ngoài kia. Khi đó tôi
biết lấy gì làm thú vui nữa? Nhưng lần này, tôi cần chọn đi theo hướng nào
với vụ điều tra cực kỳ thú vị này?

“Nói cho em biết đi, Dexter,” Deborah giục giã. “Anh đã có dự đoán

nào về vụ này chưa?”

“Có thể lắm,” tôi nói. “Nhưng có lẽ vẫn còn hơi sớm.”

“Được lắm, Morgan,” LaGuerta lên tiếng từ sau lưng chúng tôi. Cả

hai cùng quay lại. “Tôi thấy đúng là cô đang mặc bộ đồ phù hợp với công
việc của một cảnh sát thực thụ đấy.”

Có chút gì đó trong giọng nói của LaGuerta nghe rất giống âm thanh

của một cái tát lên mặt. Deborah cứng người lại. “Thám tử,” cô em tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.